CÓ MỘT NGƯỜI TÔI YÊU

_ Em và Thiên Du quay lại rồi à, hôm nay hai đứa đi làm cùng nhau cơ mà - chị Lan nói

_ Dạ....vâng - tôi đáp

_ Thôi chúng mày cứ thế anh chị còn vui chứ đợt trước cứ thấy hai đứa cứ né tránh không nói chuyện với nhau anh chị cũng buồn lây - anh Nam nói

Mấy anh chị đều cười, khiến tôi cảm thấy vui. Giờ nghỉ trưa hai chúng tôi đi ăn cùng nhau.

_ Hôm nay sau giờ làm hai đứa mình đi siêu thị nha - chị nói

_ Cũng được ạ

Ăn xong chúng tôi trở về phòng tiếp tục công việc. Dạo này công việc rất nhiều mà hôm nay tôi đi cùng xe với chị tôi phải làm thật nhanh sớm nhất có thể không sợ chị đợi lâu. Xong việc, tôi đi thật nhanh xuống cổng công ty, chị đã đợi sẵn ở đó.

_ Em xin lỗi chị đợi lâu chưa? - tôi nói

_ Chị cũng vừa ra thôi, dạo này phòng em nhiều việc lắm à? - chị hỏi

_ Vâng, phòng em phải chuẩn bị cho dự án mới, cấp trên giao cho bên em thêm việc

_ Chắc em mệt rồi. Lên đi chị đèo em về tối chị ra đón

_ Vậy cũng được ạ

Về nhà, tôi vào phòng cất đồ nghỉ ngơi một lúc rồi đi tắm. Tối tôi cũng chẳng nấu gì nhiều, chủ yếu hâm lại mấy món cũ ăn tạm.

Gần 7h tối tôi thay đồ chuẩn bị ra ngoài. *chuông điện thoại reo * tôi bắt máy.

_ Chị đi gần đến nhà em rồi này, chuẩn bị xong chưa? - chị nói

_ Em xong rồi, giờ em sẽ ra cửa đợi - tôi nói

Tôi khóa cửa ra ngoài đứng đợi, lúc sau thì chị tới.

_ Mũ này - chị đưa tôi mũ bảo hiểm

_ Đi siêu thị thôi mà có cần xinh vậy không trời - chị nhéo má tôi

_ Chị này - tôi cười

Lên xe tôi ôm chặt eo, cằm để lên vai chị. Đi một lúc thì đến nơi, tôi đợi chị đi gửi xe rồi chúng tôi đi vào.

Em cần mua mấy thứ đồ dùng mới - tôi nói

_ Được, vậy em cứ lựa đi, chị sang bên này một chút.Lát nữa mình gặp nhau ở quầy thanh toán nha - chị nói

_ Vâng

Cứ thế tôi đi chọn đồ, nhiều thứ cần phải thay mới lại, sau này tôi sẽ bảo chị sang nhiều hơn nên cũng cần mua bổ sung thêm. Sau khi mua hết những thứ cần tôi gọi điện xem chị đang ở đâu.

_ Chị đang ở đâu vậy? chọn xong đồ chưa? - tôi nói

_ Chị chọn xong rồi, ra quầy thanh toán đi chị đang đợi

_ Vâng em ra ngay - tôi nói rồi kéo xe đẩy đi

_ Ở đây - chị vẫy tay nói

Tôi đi đến

_ Sao chị mua nhiều đồ ăn vặt thế này? - tôi nhăn mặt nói

_ Mua thì để ăn chứ sao trăng gì *cười* - chị nói

_ Nhưng mà chỗ này là quá nhiều,nguyên một xe luôn mình chị sao ăn hết được

_ Đã có em ăn cùng mà, lo gì - chị cười nói

_ Nhưng mà nhiều đồ quá, ăn nhiều những món này thì sau chị lăn chứ chẳng đi nổi nữa

_ Thế hỏi em một câu là em có ăn không? - chị nói

_ Ờ thì cũng có, chị mua thì ăn nhưng như vậy là hơi nhiều, chị phải trả lại vài thứ - tôi nói

_ Thôi được rồi đợi chị, chị đi trả lại - chị vừa nói vừa kéo xe đẩy đi

Lát sau chị quay lại, chúng tôi ra tính tiền. Nhiều đồ quá hai đứa chia nhau xách ra xe. Ôm được đống đồ về đến nhà thì cũng mệt chết. Tôi mở cửa, mang hết đồ để lên bàn.

_ Cuối cùng cũng về đến nhà - tôi ngồi xuống ghế thở phào nhẹ nhõm

_ Em mua gì mà nhiều đồ vậy? - chị hỏi

_ Em mua để thay vài món đồ đã cũ và mua thêm một số thứ - tôi trả lời

_ Tối nay chị ở lại đây nha - tôi nói

_ Được - chị cười đồng ý

_ Chị ngồi đấy xem TV em đi cất đồ

_ Nhanh xong ra đây với chị - chị lấy đồ ăn vặt ra vừa ăn vừa xem phim

Tôi đi cất đồ, sắp xếp lại những đồ vừa mua. Thay một bộ đồ thoải mái rồi ra ngồi xem phim.

_ Chị xem gì vậy? - tôi nói

_ Mấy kênh thể thao linh tinh thôi

_ Hay mình xem phim ma đi - tôi cười nói

_ Thôi thôi chị không xem đâu, sợ lắm - chị từ chối ngay

_ Chị hai mươi mấy tuổi rồi, tại sao vẫn sợ ma chứ - tôi cười mỉa mai

_ Sợ thì sợ chứ sao, nỗi sợ của người ta từ nhỏ rồi

_ Chị vẫn ở nhà một mình và ngủ một mình đấy thôi, có sao đâu

_ Cái đấy khác chứ, ở một mình chị hay nghĩ về em, nhưng giờ xem nhìn thấy mặt con ma là chị ám ảnh luôn.

_ Thì cố không nghĩ đến nó

_ Nói thì dễ làm thì khó, càng cố không nghĩ thì nó càng nghĩ.

_ Haizz nhìn chị như đứa trẻ vậy - tôi cười lớn

Chúng tôi ngồi xem một số chương trình truyền hình và ăn vặt lát sau muộn thì đi ngủ. Đây là lần đầu tiên tôi được ngủ cùng chị, được gối lên tay, được ôm, mùi hương của chị thật thơm, cứ thế chúng tôi chìm vào giấc ngủ.

____________________________________

Đôi lời của tác giả:

Từ phần này trở đi mình sẽ chuyển từ ngôi kể thứ nhất ( Nhân vật Khánh Nhi là người dẫn chuyện) sang ngôi kể thứ 3 (người kể tự giấu mình đi và gọi tên các nhân vật theo tên của họ). Như vậy thì sẽ dễ hiểu hơn những gì diễn ra với nhân vật khác. Mong các bạn thông cảm

Cảm ơn vì đã theo dõi

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi