CÔ NÀNG QUẠ ĐEN



Ô Nha Nha lộp cộp chạy xuống tầng, tìm kiếm Mộ Thần khắp nơi, cuối cùng tìm thấy người đang ở phòng tập thể thao.
"Hơn bốn giờ rồi, có thể làm cơm chiều chưa?", Cô làm như đương nhiên hỏi.
Mộ Thần vừa mới ăn một cái hamburger, từ đó dẫn phát ra cảm giác tội lỗi, vì vậy mà không ngừng vận động: "...Không phải em vừa mới ăn xong bữa trưa sao?"
Ô Nha Nha vỗ vỗ chính cái bụng xẹp lép của mình: "Anh xem, đây là bộ dạng mới vừa ăn xong sao?"
Mộ Thần: "...".

ngôn tình tổng tài
Không ổn, anh ta phải nhanh chóng cười một tràng!
Khán giả phòng phát sóng trực tiếp: [Ha ha ha ha ha ha ha ha...]
[Cái bụng xẹp lép này thật sự không giống mới ăn hai giờ trước! Mộ Thần mau làm cơm cho cô ấy!]
[Đối với Khê bảo mà nói, Mộ Thần chính là một cái nồi nấu cơm không có cảm xúc!]

[Bụng của Khê bảo có phải là các chiều không gian khác nhau thông nhau hay không?]
[Ăn được là phúc! Phúc khí của Khê bảo lớn quá, phụt!]
Mộ Thần tắt máy chạy bộ, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, nói: "Anh trước đi tắm rửa một chút rồi giúp em nấu cơm."
Anh ta ở nhà cái gì cũng không làm, qua bên này mỗi buổi đều nấu cơm cho Kim Cẩm Khê, mà một chút cũng không cảm thấy nặng nề hay phiền chán.

Anh ta thậm chí còn đang âm thầm cân nhắc: Bản thân chỉ biết làm hamburger và sandwich có phải quá vô dụng, có nên học chút đồ ăn khác?
Nghĩ đến đây, anh ta không tự giác hỏi: "Em muốn ăn cái gì?"
Ô Nha Nha cũng không kén ăn: "Anh làm cái gì, tôi ăn cái đó."
Mộ Thần vừa mới nói ra khỏi miệng đã hối hận liền thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bây giờ Kim Cẩm Khê rất dễ sống chung, cũng thật sự không kén chọn gì.

Nếu cô hứng thú bừng bừng chọn vài món ăn, mà anh ta không nấu được, vậy thật xấu hổ.
"Để anh học chiên bò bít- tết, trên mạng có rất nhiều video.", cuối cùng, Mộ Thần vẫn quyết tâm làm một món ăn mới.

Anh ta không đành lòng mỗi ngày cho Kim Cẩm Khê cùng mình ăn những món đồ không dinh dưỡng đó.
"Được nha.", Kim Cẩm Khê cười híp mắt.
Thấy chút biểu tình vui sướng của cô, Mộ Thần đang tự trách bản thân tìm phiền phức bỗng cảm thấy thoải mái.
____________
Hai giờ sau, Mộ Thần học theo video, khó khăn chiên xong bò bít- tết tiêu đen, Ô Nha Nha chỉ hai ba miếng đã ăn xong, còn ợ ra một cách không ưu nhã.

Trong lúc phát đoạn này, thịt bò bít- tết của các nhà hàng đồ Tây lớn cũng có đợt tăng vọt doanh số, mà rating, tại lúc Ô Nha Nha vừa mới lộ mặt lại bắt đầu tiếp tục bò lên, đến giờ đã là quán quân rating gameshow cùng khung giờ.
Tổ chương trình vốn tưởng rằng Mộ Thần là gương mặt đảm bảo rating, nào ngờ Kim Cẩm Khê chính là hắc mã (ý chỉ sự bứt phá ngạc nhiên, kh lường trc).

Vẻ đẹp như cô giống nắng gắt, tính tình của mỹ nhân lại hồn nhiên tuỳ ý, trong giới giải trí là có một không hai.

Không ai có thể bắt chước phong cách của cô, nói cách khác, cô là không thể thay thế.
Diễn viên khác đi đến chỗ nào liền đem theo thầy đánh sáng, Kim Cẩm Khê lại không cần.

Ánh sáng sẽ tự động đuổi theo cô, vậy nên máy quay cũng đều vây xung quanh cô, sau đó, tầm mắt đều ngưng lại trên người cô.
Bầu trời nóng như lửa, trên mặt đất thứ lóa mắt nhất, khẳng định là cô.
Cơm nước xong, cô đi đến bãi cỏ đầy ánh chiều tà, duỗi cái eo lười một cái, mái tóc đẹp đẽ dày rậm như mây dịu dàng bay bay trong gió đêm, dường như giây tiếp theo sẽ hoá thành sương mù mà tan mất.
Vẻ đẹp này tựa như dáng dấp ảo mộng, dừng lại trong đầu mọi người, hồi lâu cũng chưa từng nhạt đi.

Phòng phát sóng trực tiếp một mảnh khó khăn kêu rên đứt quãng.

"Tan làm sao?", thấy flycam bay giữa không trung hạ xuống, Ô Nha Nha tò mò hỏi.
"Tan làm.", Mộ Thần cũng đi theo ra ngoài biệt thự, như trút được gánh nặng mà thở dài.
Quay phát sóng trực tiếp của chương trình thực tế thật sự rất mệt, bởi giờ phút nào trong lòng đều căng thẳng như cây đàn, để tránh việc làm sai, nói sai lời.

Mộ Thần rất hâm mộ Kim Cẩm Khê.

Người này bất kể ở trước hay là sau màn ảnh, đều không có gì thay đổi.
Cô căn bản không cần ngụy trang cũng có thể đạt được sự yêu thích của mọi người.

Người như cô, trời sinh đã thích hợp làm minh tinh..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi