CỐ SỰ CỦA DI ĐỘNG - CHAN VÀ TAI NGHE - SAN

Từ ngày tai nghe-san nói với di động-chan phải tin tưởng hắn, di động-chan đến sống cùng với tai nghe-san, mặc dù mỗi ngày đều phải đề phòng trước những nhân viên bán hàng kia, nhưng nó cảm thấy cứ như vậy cả đời cũng tốt lắm rồi!

” Ngày hôm nay vẫn không có tiến triển gì!’ tai nghe-san lại chán nản vò đầu, từ lúc nói phải giúp đỡ di động-chan tai nghe-san liền mỗi ngày nghĩ biện pháp, bất đắc dĩ kiểu dáng của di động-chan là loại mới nhất, tại cái địa phương nhỏ bé này thì đúng là rất khó có người chịu bỏ mấy ngàn đồng để mua di động, cho nên không có đến 2 cửa hàng có khả năng nhập di động loại này. Mà di động-chan vốn dĩ là của một trong hai cửa hàng đó, bởi vì gần thị trấn cho nên quy mô cửa hàng hơi lớn một chút, vì thế các loại điện thoại ở bên trong tương đối đa dạng.

Lần đầu tiên tai nghe-san hiểu được cảm giác tại sao mình không phải là con người! Trước đó tai nghe-san cảm thấy con người không có gì tốt, hơn nữa còn phải tự mình kiếm sống. Mà lần này bởi vì chuyện của di động-chan, hắn cảm nhận sâu sắc được rằng không thể nói chuyện với loài người quả là một tấn bi kịch!

” Tai nghe-san à, Không sao đâu! Kỳ thực việc ta không ở cửa hàng này cũng không quan trọng lắm, chỉ cần được ở bên cạnh ngươi là đủ rồi!”

Tai nghe-san sửng sốt, hắn nhìn di động-chan một cách lạ lùng, hắn suy nghĩ có phải hay không chính mình nghe lầm hay là đã hiểu sai ý câu nói của di động-chan rồi!

” Ngươi nói ngươi chỉ cần ở bên ta là được!” tai nghe-san hỏi lại lần nữa.

” Đúng vậy! Bởi vì tai nghe-san là ân nhân của ta, vì lẽ đó ta muốn chăm sóc tai nghe-san cả đời!” di động-chan nhìn bộ dáng kinh ngạc của tai nghe-san, vội vàng giải thích, nó sợ hắn sẽ rời bỏ nó.

Nhận được lời giải thích của di động-chan, tai nghe-san không những không cảm thấy nhẹ nhõm, ngược lại loại cảm giác khổ sở nơi ngực trái dần dần khuếch tán. 

Thật là, bất quá ta chỉ nói một câu như vậy thôi mà, sau đó cũng đã giải thích rồi, vì cái gì mà ngươi lại mang cái dáng vẻ đồ ăn dâng đến miệng lại bị cướp đi như vậy chứ? Nếu như ta nói ta thích ngươi, đối với loại tình cảm này ngươi nhất định sẽ đuổi ta đi thôi! Di động-chan bỗng nhiên cảm thấy buồn buồn, nó không hiểu vì sao nó lại không thích khác phái, lại một mực thích người cùng giới, nếu như chính mình có tình cảm với khác phái thì chắc chắn sẽ không ra nông nỗi như bây giờ ngay cả tỏ tình cũng không dám.

Trong khi di động-chan đang ảo não, thì tai nghe-san lại đang mơ màng.

Tai nghe-san bước vô định trên đường, vừa nghĩ đến cảm giác của chính mình tại thời điểm ấy hắn liền cảm thấy phiền muộn! tai nghe-san chưa từng nghĩ mình là đồng tính luyến ái, nhưng mà ngẫm kĩ lại, mi cũng không có quá thích cái di động nào, tai nghe-san a. Hơn nữa, trước khi di động-chan xuất hiện bản thân đã sống rất thoải mái, không thích người khác tới gần mình cư nhiên lại dễ dàng khoan nhượng cho di động-chan kề cận đồng thời cứ như vậy mà đem hết toàn lực để giữ nó lại bên người.

Tai nghe-san đột nhiên cảm thấy, có lẽ chính mình thích di động-chan, bằng không chắc chắn không có chuyện chỉ sau lần đầu nhìn thấy di động-chan là mắt bắt đầu bám sát nó, tuy rằng bản thân đúng là có thói quen này, nhưng cũng chưa từng quan sát tỉ mẫn đến như vậy.

Dừng cước bộ, tai nghe-san chợt xuất hiện một loại ý nghĩ điên cuồng, chính là bất luận mình và di động-chan có suy nghĩ gì, hiện tại mang nó cùng đến một địa phương mới, một nơi có thể chấp nhận bọn họ. Tuy rằng di động-chan nói chỉ cần chính mình ở bên hắn là tốt rồi, nhưng cứ sống trong sợ hãi không biết khi nào sẽ bị phát hiện thật sự không thể chịu thêm được nữa, là bản thân vô dụng, khiến cho di động-chan đi theo mình phải lo lắng sợ hãi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi