CỐ TIÊN SINH THẬT TÂM CƠ!

"Em đang nói ai?" Cố Vi Ngôn hỏi.

Lâm Xảo Xảo trả lời nói: "Em không có đặc chỉ người nào đó a, mà là nói như một loại cảm giác vậy, một người vô luận xấu đẹp, chỉ cần người ta nghiêm túc công tác là sẽ phát ra một loại mị lực độc đáo, rất hấp dẫn con mắt người khác."

Cố Vi Ngôn quay đầu lại quan sát, giờ phút này Kevin đang cười duyên.

Cố Vi Ngôn: "............"

Anh không có loại cảm giác này, tuyệt đối không có.

Cố Vi Ngôn: "Không được."

"...... Cái gì không được?"

Cố Vi Ngôn nhìn đôi mắt của cô, nói: "Em không thể có cảm giác như vậy, ở trong mắt em, chỉ có anh mới là người có mị lực."

Lâm Xảo Xảo nhịn không được cười, "Cố Vi Ngôn, sao anh có thể lòng dạ hẹp hòi như vậy, loại dấm này cũng ăn?"

"Ngày đầu tiên em biết sao?"

"Không phải, chỉ là phát hiện hiện tại em càng ngày càng bá đạo."


Cố Vi Ngôn sờ sờ bụng Lâm Xảo Xảo, "Anh không phải bá đạo, mà là đang nói cho con của chúng ta biết, ở trong mắt của mẹ nó, ba ba nó vĩnh viễn là soái khí nhất, như vậy con của chúng ta sẽ cảm giác quan hệ của cha mẹ phi thường tốt, như vậy đối với sự trưởng thành của con mới có chỗ lợi."

Lâm Xảo Xảo mang vẻ mặt bội phục nhìn Cố Vi Ngôn.

Không hổ là tổng tài a, những lời nói nhăng nói cuội này cũng có thể nói, còn nói làm người ta cảm giác rất có đạo lý.

Lâm Xảo Xảo chân thành đặt câu hỏi: "Cấp dưới của anh có phải cũng có cảm thấy anh là một tổng tài rất năng ngôn thiện biện (nói năng hùng hồn) hay không."

Cố Vi Ngôn nhàn nhạt trả lời: "Lúc anh nói chuyện với bọn họ đều là việc giao lưu công xử theo phép."

"...... Em đây đoán nếu bọn họ cùng anh tiếp xúc lâu hơn sẽ càng sùng bái anh, bởi vì năng lực quỷ xả của anh thật sự rất lợi hại."


Cố Vi Ngôn nhẹ cong khóe môi.

"Đa tạ phu nhân khích lệ."

Tay Cố Vi Ngôn vuốt bụng Lâm Xảo Xảo còn chưa kịp thu hồi lại, một màn này đã bị Kevin cách đó không xa thấy được.

Kevin cười vài tiếng, "Các vị nam đồng chí nhìn thấy không, nếu muốn con mình khỏe mạnh thì thường xuyên vuốt ve bụng của phu nhân mình giống như Cố tiên sinh đây cũng là một việc phi thường tốt."

Lâm Xảo Xảo: "?"

Tất cả ánh mắt đều tập trung lại đây.

Lâm Xảo Xảo cảm giác độ ấm của khuôn mặt mình đã tăng lên một chút.

Tầm mắt của những người chung quanh đều là cười ngâm ngâm.

Kevin nói: "Tiên sinh thường xuyên quan tâm đối với phu nhân của mình, tâm tình của phu nhân mới có thể càng tốt, như vậy đối với phát dục của thai nhi mới càng tốt, cho nên những vị nam đồng chí ở đây không nên chỉ vội vàng kiếm tiền, không có việc gì nhiều thì về nhà bồi bồi phu nhân, sờ sờ bụng của cô ấy, cùng  phu nhân của mình cảm thụ thai nhi trưởng thành, cũng là một việc rất mỹ diệu nga."


Lâm Xảo Xảo: "......"

Kevin nói cứ nói, một hai phải đem hai người các cô thành trung tâm của những tầm mắt...... Như vậy làm cô thật ngượng ngùng a......

Cố Vi Ngôn ngược lại cùng Lâm Xảo Xảo tương phản, anh không có bất luận phản ứng ngượng ngùng nào, ngược lại cười khẽ nhìn Lâm Xảo Xảo.

"Xem, thầy giáo thai giáo em cho rằng có mị lực cũng đã nói như vậy, bởi vậy có thể thấy được, anh không phải quỷ xả, mà là có căn cứ sự thật nhất định."

Lâm Xảo Xảo: "......"

Được thôi, dù sao cô cũng nói bất quá Cố Vi Ngôn.

Sau khi học xong tiết học thai giáo, hai người lên xe, Cố Vi Ngôn đem danh thiếp vừa rồi lấy từ chỗ Kevin giao cho Lâm Xảo Xảo.

Lâm Xảo Xảo cúi đầu nhìn thoáng qua danh thiếp.

"Làm sao vậy?"

"Thôi anh cứ lưu lại đi, có chuyện nhiều thì cùng anh ta giao lưu."

"Anh không muốn?"
"Anh không phải không muốn giao lưu." Cố Vi Ngôn hơi hơi chau mày một chút.

Lâm Xảo Xảo nhưng thật ra khó được xem dáng vẻ này của Cố Vi Ngôn.

"Tính, vẫn là em giao lưu đi." Cố Vi Ngôn thở dài một hơi, yên lặng mà lái xe.

Lâm Xảo Xảo nhịn xuống ý cười của mình, Cố Vi Ngôn là thẳng nam sắt thép không thể nghi ngờ.

Thẳng nam vô cùng sắt thép ——

Cố Vi Ngôn.

Sau đó Dương Hân gọi điện thoại cho Lâm Xảo Xảo.

"Cậu không tới đi học a?"

"Đúng vậy, nơi đó tớ tạm gác lại một chút, chờ về sau có thời gian tớ lại đi."

"Vậy bây giờ cậu đang bận cái gì đâu?"

"Gần đây tớ thường xuyên đi học khóa học thai giáo, nơi đó cũng khá thú vị đó."

"Oa nga, nghe liền rất khốc."

Lâm Xảo Xảo nhịn không được cười nói: "Khốc cái gì a, chờ đến về sau cậu mang thai cậu cũng có thể đi thử thử một chút."
"......" Dương Hân trầm mặc một chút, "Cố Vi Ngôn nhà cậu đi cùng với cậu?"

"Đúng vậy."

"Thật tốt."

"Sao bây giờ cậu vẫn kiên trì đi học vậy?" Lâm Xảo Xảo hỏi.

"Đúng vậy, cảm giác hiện tại đã luyện được một tay viết chữ đẹp, công ty mỗi lần có việc cần viết chữ còn tìm tớ ra làm cu li, viết đi, cái này cũng coi như tớ vì đơn vị ra một phần lực."

Lâm Xảo Xảo nhịn không được cười một chút, "Nó không cũng khá tốt sao."

"Đúng vậy, vì công tác vất vả."

Lâm Xảo Xảo cười cảm giác vật nhỏ trong bụng hình như đạp cô một chân.

"Đúng rồi, có chuyện tớ muốn thương lượng với cậu một chút." Dương Hân bỗng nhiên nói.

"Có việc gì?" Lâm Xảo Xảo hỏi.

Dương Hân: "Gần đây tớ có một người thân thích mới khai trương một cửa hàng nhiếp ảnh, cậu cùng Cố Vi Ngôn nhà cậu có hứng thú đi chụp cái ảnh chụp gì đó không, thừa dịp hiện tại cậu vừa lúc bụng lớn, có thể chụp ảnh lưu niệm một chút, về sau cũng dễ nhớ lại, đến lúc đó cậu báo tên của tớ có thể trực tiếp hưởng thụ phục vụ VIP."
Lâm Xảo Xảo suy nghĩ một chút, nó là một chủ ý không tồi.

Sau lại Dương Hân cho cô phương thức liên hệ cùng với tên cửa hàng, nói là đến lúc đó nếu muốn đi thì trực tiếp liên hệ vào số điện thoại này.

Lâm Xảo Xảo ở trên mạng tìm tòi một chút, thanh danh của cửa hàng này thật sự khá tốt.

Lại ngồi ở đó trong chốc lát, Cố Vi Ngôn từ bên ngoài trở về, thấy Lâm Xảo Xảo vuốt bụng ngồi ở trên ghế điều chỉnh hô hấp.

Anh nhanh chóng ngồi vào bên người Lâm Xảo Xảo, quan tâm hỏi cô, "Làm sao vậy?"

Lâm Xảo Xảo đều đều điều chỉnh hô hấp của mình.

Cố Vi Ngôn hơi hơi nhíu mày, "Có phải có nơi nào không thoải mái hay không, anh đưa em đi bệnh viện."

Lâm Xảo Xảo nhìn dáng vẻ kia của Cố Vi Ngôn, nhịn không được cười.

"Anh khẩn trương như vậy làm cái gì a, em không có việc gì, chỉ là điều chỉnh một chút."
"Làm sao vậy?"

"Không biết tại sao hôm nay vật nhỏ này vẫn luôn ở trong bụng đá em." Lâm Xảo Xảo vuốt bụng bất đắc dĩ cười nói.

Cố Vi Ngôn nhướng mày, sau đó cũng đưa tay hướng về phía bụng Lâm Xảo Xảo.

Anh cúi đầu nói: "Vật nhỏ, đừng lộn xộn, lại làm mẹ của con khó chịu, vậy thì khi con sinh ra ba sẽ đưa con đi học tám ngoại ngữ."

Lâm Xảo Xảo lập tức trừng lớn đôi mắt.

"Cố Vi Ngôn, anh cũng quá tàn nhẫn đi."

Cố Vi Ngôn ngẩng đầu, cười khẽ, "Làm sao vậy?"

"Tám ngoại ngữ??"

"Đúng vậy."

"............"

Chỉ có thể sử dụng hai ngoại ngữ như Lâm Xảo Xảo vô pháp lý giải mạch não bất thường của Cố Vi Ngôn.

Cô cạn lời hỏi, "Vậy anh sẽ sử dụng được mấy ngoại ngữ?"

Cố Vi Ngôn bình tĩnh trả lời: "Năm ngôn ngữ."

Lâm Xảo Xảo: "......"

Thôi được, Cố Vi Ngôn cũng không phải đang khoác lác, người như vậy cùng người bình thường không giống nhau.
Cố Vi Ngôn nhìn bộ dạng hoảng sợ của Lâm Xảo Xảo, cười nói: "Nói giỡn, sẽ xem ngộ tính sau này của nó đã, nếu nó thật sự có thiên phú đối với ngôn ngữ thì có thể học nhiều một chút, nếu thật sự khó khăn thì anh cũng không làm khó nó."

Lâm Xảo Xảo nghe thế mới vừa lòng gật gật đầu.

"Đúng vậy, học tập vốn dĩ chính là một việc phải dựa vào tự giác, không thể quá miễn cưỡng trẻ con được."

Cố Vi Ngôn cười khẽ, "Đây là em đang nói ra tiếng lòng của chính mình đi."

"Cố Vi Ngôn!" Lâm Xảo Xảo trừng mắt liếc mắt nhìn anh một cái.

"Được, được, anh không nói." Cố Vi Ngôn tốt tính thoái nhượng một bước.

Dù sao ở trong cái nhà này, hiện tại đây là đại bảo bối nhi lớn nhất.

"Em cùng anh nói một việc."

Lâm Xảo Xảo cầm lấy một quả táo từ trên bàn, nhìn nhìn hình như còn chưa rửa, muốn lấy dao gọt hoa quả gọt qua đi, không nghĩ tới, cô vừa mới cầm con dao trong tay thì Cố Vi Ngôn liền cầm qua đó.
"Để anh làm đi."

Anh luôn luôn cẩn thận, sợ cô phải chịu một chút thương tổn.

Lâm Xảo Xảo nhìn đến hành động nhỏ của anh, trong lòng rất là ấm áp.

Biểu hiện tình yêu của một người chính là thể hiện ở tất cả các mặt a, vô luận là việc nhỏ cỡ nào đi chăng nữa, anh ấy sẽ đều sợ bạn phải chịu một chút thương tổn.

Chi tiết quyết định tình yêu, câu nói này cũng không hoàn toàn vô lý.

Lâm Xảo Xảo cong môi, bên má lộ ra một cái lúm đồng tiền.

"Anh có muốn đi chụp ảnh không?"

Ngón tay cốt cảm thon dài của Cố Vi Ngôn nắm dao gọt hoa quả trong tay, một vòng lại một vòng vỏ táo thế nhưng không hề đứt đoạn rơi xuống, thoạt nhìn thì kỹ thuật rất là cao siêu.

Anh không có ngẩng đầu, tầm mắt nhìn chằm chằm quả táo trước mặt, cười nhạt, "Sao thế, em muốn đi chụp ảnh?"
"Cũng không phải lạp...... Chỉ là Dương Hân vừa gọi điện thoại rồi nói cho em là cô ấy có một người thân thích vừa lúc mới khai trương một cửa hàng chụp ảnh, nếu chúng ta đi thì có thể trực tiếp hưởng thụ dịch vụ VIP, em nghĩ như vậy cũng khá tốt, có thể tranh thủ thời gian này chụp mấy bức ảnh để về sau chúng ta có thể dễ dàng hồi ức một chút."

Cố Vi Ngôn trong khoảng thời gian ngắn không nói gì.

Lâm Xảo Xảo còn tưởng rằng Cố Vi Ngôn không muốn, cô có chút thấp thỏm thăm dò nhìn về phía Cố Vi Ngôn.

"Có phải là công việc của anh quá nhiều hay không, không có thời gian đi a......? Không sao đâu, nếu không có thời gian không đi cũng có thể......"

Cố Vi Ngôn ngồi thẳng thân mình, đem một quả táo đã gọt hoàn chỉnh đưa cho cô.

"Anh không phải có ý tứ kia, mà là anh cảm thấy suy nghĩ của em rất tốt, là anh sơ sót, anh hẳn là sớm một chút nghĩ đến việc như vậy, hiện tại cái thời kỳ này của em thật là phi thường có ý nghĩa, đáng giá chụp ảnh để lưu trữ xuống dưới."
Lâm Xảo Xảo tiếp nhận quả táo, "Răng rắc" cắn một ngụm.

"Vậy ý của anh là anh cũng muốn đi?"

"Ừ." Cố Vi Ngôn nhìn cô ăn quả táo ăn rất thoải mái, nhướng mày cười hỏi: "Ăn ngon không?"

"Đương nhiên ăn ngon, quả táo mà Cố tổng gọt là ăn ngon nhất."

Lâm Xảo Xảo thổi cầu vồng thí có thể nói là phi thường thuần thục.

Ai ngờ, Cố Vi Ngôn vô cùng thích dáng vẻ này của Lâm Xảo Xảo, hiển nhiên anh rất hưởng thụ khích lệ đến từ phu nhân nhà mình, nhìn cái vỏ táo hoàn chỉnh trong thùng rác, Cố Vi Ngôn đạm nói: "Kỳ thật anh rất ít gọt quả táo."

Lâm Xảo Xảo: "Vậy anh đây chính là thiên phú, ai, quả nhiên người thông minh vô luận làm cái gì cũng đều ưu tú như vậy."

Cố Vi Ngôn liếc mắt nhìn Lâm Xảo Xảo một cái.

Xem ra đây là cô rất vui vẻ, hiện tại xem Cố Vi Ngôn nơi nào cũng đều thuận mắt.
Cố Vi Ngôn đương nhiên là biết điểm tiểu tâm tư này của Lâm Xảo Xảo, ở trong mắt anh, chỉ cảm thấy Lâm Xảo Xảo như vậy phá lệ đáng yêu.

Lâm Xảo Xảo ăn xong toàn bộ quả táo to lại ngọt lại giòn, phi thường thỏa mãn đánh một cái cách.

Ai ngờ, cô mới vừa tính toán đứng dậy, không nghĩ tới trong tay Cố Vi Ngôn lại xuất hiện một quả táo đã gọt sạch sẽ.

Lâm Xảo Xảo: "............"

Cố Vi Ngôn vừa lòng nhìn quả táo này trong tay của mình, "Quả này so với quả táo vừa rồi tốt hơn."

Lâm Xảo Xảo: "...... Em ăn no."

Cố Vi Ngôn nhướng mày, "Không ăn?"

Lâm Xảo Xảo: "Lại ăn em sẽ no căng......"

Cố Vi Ngôn thật đúng là hăng hái, khen anh một cái, không biết từ khi nào anh lại gọt một quả nữa.

Lâm Xảo Xảo tổng kết, nam nhân, không thể quá khen.

Pr hai truyện mình đã edit xong:
(Edit - Hoàn) Kết Tử (quả cam) - Tiếu Giai Nhân



Truyện ngắn vừa cảm động và lãng mạn.

(Edit - Hoàn) Cam tâm tình nguyện - Tang Giới

Đây là một chuyện xưa nhỏ, nam chính là Phong Dịch Tu, con trai Phong Trác Luân cùng Dung Tư Hàm (truyện "Tùy tình sở dục").

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi