CỐ TIÊN SINH THẬT TÂM CƠ!

Lâm Xảo Xảo nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, sợ anh chịu ủy khuất."

Tay Cố Vi Ngôn đang cầm đũa ngừng lại một đốn.

"Sợ anh chịu ủy khuất?"

"Đúng vậy." Lâm Xảo Xảo gắp một miếng thịt kho tàu đặt vào trong cái đĩa ở trước mặt mình, "Lúc trước chắc anh cũng đã nhìn thấy một ít bình luận của người trên mạng...... Bọn họ toàn thổi phồng hoặc bịa đặt, hoàn toàn không biết chân tướng là bộ dạng gì, đem anh nói thành như vậy, em nhìn đều phải tức chết rồi."

Cố Vi Ngôn cười nhạt, "Em tức giận thay anh phải không."

"Đương nhiên." Lâm Xảo Xảo dùng sức nhấm nuốt miếng thức ăn trong miệng của mình, giống như để cho hả giận, "Em xem bọn họ nói anh, cảm giác so với khi người khác nói em còn khó chịu hơn, tức giận, ủy khuất, chính là không vui."

Cố Vi Ngôn lại là ý cười không dừng.


Lâm Xảo Xảo: "...... Anh vẫn luôn cười."

"Anh cười vì anh có một vị phu nhân luôn đem cảm thụ của anh đặt ở vị trí đầu tiên, đây là phúc khí, cũng là vinh hạnh của anh."

Lâm Xảo Xảo có chút ngượng ngùng uống một ngụm nước ép hoa quả ở trước mặt mình.

Cố Vi Ngôn: "Nhưng mà em yên tâm, những lời đồn đãi vớ vẩn bên ngoài còn không đến mức có thể hãm hại anh, nếu người ta tùy tùy tiện tiện nói nói là có thể xúc phạm đến anh, như vậy Cố Vi Ngôn anh cũng không phải Cố Vi Ngôn, đối với anh mà nói, trừ bỏ lời nói của bọn họ hãm hại đến người bên cạnh anh thì chuyện khác đều không phải là chuyện gì to ."

Lâm Xảo Xảo: "Cho nên, đúng là tố chất tâm lý làm tổng tài vẫn tốt hơn một chút."

Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng cười.

Lâm Xảo Xảo đem ly nước ép hoa quả đặt ở trong lòng bàn tay mặt xoay tròn một chút, có chút không xác định hỏi: "Cái kia...... Cố Vi Ngôn......"


Cố Vi Ngôn nhìn dáng vẻ có chút do dự của Lâm Xảo Xảo, ôn thanh hỏi: "Làm sao vậy, có phải em còn muốn nói cái gì đó hay không?"

"...... Ừ."

"Nói thẳng đi."

Lâm Xảo Xảo: "Vậy anh phải bảo đảm anh sẽ không nóng giận......"

"Ừ, anh bảo đảm."

Cố Vi Ngôn đáp ứng càng thống khoái thì trong lòng Lâm Xảo Xảo càng có chút bất an.

Kỳ thật chuyện này cũng không phải là sự sai lầm của cô hay của Cố Kiêu Hàn, nhưng mà hiện tại lời đồn nổi lên bốn phía, trong lòng người bình thường khẳng định sẽ có chút không dễ chịu.

Rốt cuộc ở người bên ngoài xem ra thì đường đường Cố tổng ngày thường uy phong hiện tại lại bị người ta khấu lên đỉnh đầu một cái "Nón xanh".

Lâm Xảo Xảo ho khan một tiếng, có chút rối rắm nói: "Anh đối với mấy chuyện tai tiếng này thấy thế nào a?"

Đuôi lông mày của Cố Vi Ngôn nhịn không được lay động một chút.


"Cái gì......?"

Lâm Xảo Xảo vội vàng xua tay, "Không đúng không đúng...... Em không phải có ý tứ kia, mà là tình huống hiện tại có chút đặc thù, ngày đó......"

Lâm Xảo Xảo rất là có kiên nhẫn từ từ giải thích một hồi.

Sau khi giải thích xong, Cố Vi Ngôn nhướng mày xem cô.

"Cho nên, hiện tại là em đang giải thích với anh?"

"Đương nhiên......" Lâm Xảo Xảo lập tức nói, "Rốt cuộc đây đều là do những bên truyền thông vô lương làm ra thôi, ngày đó ít nhiều có Cố Kiêu Hàn bằng không em có thể đã té ngã."

Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng gật đầu, "Anh đã biết."

"?"

Cô đợi trong chốc lát, lại phát hiện Cố Vi Ngôn chỉ cúi đầu ăn cơm, không có bất luận phản ứng dư thừa nào.

Lâm Xảo Xảo chớp đôi mắt một chút.

Thế này là xong rồi? Không muốn nói cái gì khác sao?

Lâm Xảo Xảo cảm giác phản ứng này của Cố Vi Ngôn với trong dự đoán của cô không giống nhau a.
Dựa theo sự tưởng tượng của cô, Cố Vi Ngôn hẳn là nhẹ nhàng cười, sau đó vuốt tóc cô, nói với cô đó đều không phải là chuyện gì lớn, bảo cô không cần nghĩ nhiều.

Đây mới là Cố Vi Ngôn phong độ nhẹ nhàng trong tưởng tượng của cô a!

Hôm nay có dị thường.

Lâm Xảo Xảo ngồi xuống bên cạnh Cố Vi Ngôn.

Cố Vi Ngôn phát hiện bên người bỗng nhiên nhiều một người, nghiêng đầu nhìn cô.

"Sao lại ngồi sang bên này?"

"Cảm giác anh quái quái......"

"Ừ?" Tay Cố Vi Ngôn buông đôi đũa xuống, xem cô, "Lạ chỗ nào?"

"Chính là cảm giác rất kỳ quái, đó là giác quan thứ sáu của phụ nữ." Lâm Xảo Xảo thành thật nói.

"Vậy giác quan thứ sáu của em còn cảm giác được cái gì nữa?" Cố Vi Ngôn đạm thanh hỏi.

"...... Cảm giác được hình như anh không phải rất nguyện ý phản ứng em." Rõ ràng Lâm Xảo Xảo có chút tự tin không đủ nói.
Cố Vi Ngôn không nhịn xuống cười thành tiếng.

Lâm Xảo Xảo nhìn thấy Cố Vi Ngôn cười, lúc này mới có chút yên lòng.

Anh chịu cười, liền chứng minh không có chuyện gì lớn.

"Thật là mặc kệ có chuyện gì, đều có thể bị em chọc cười." Cố Vi Ngôn đạm cười nói.

Lâm Xảo Xảo ân cần đưa ly nước ép của mình cho Cố Vi Ngôn.

"Được rồi, không cần cao lãnh như vậy, em mời anh uống nước trái cây, chúng ta giải hòa đi."

Cố Vi Ngôn nhướng nhướng chân mày, nhìn ly nước ép hoa quả trước mặt đã bị Lâm Xảo Xảo uống còn thừa một nửa.

"Mời anh uống nước trái cây?"

"Đúng vậy."

"Em uống còn thừa lại?" Cố Vi Ngôn hỏi.

"...... Không cần xem thường đây là em uống dư lại, cái này thật sự uống rất ngon, là em cố ý bảo dì giúp việc ép ra đó, phi thường có dinh dưỡng."

"Thật không."

Tuy rằng mặt ngoài Cố Vi Ngôn thoạt nhìn không phải quá nguyện ý, nhưng mà thân thể vẫn rất thành thật, một bên nói một bên dùng tay cầm cái ly lên.
Mắt Lâm Xảo Xảo trông mong nhìn Cố Vi Ngôn nhẹ nâng cằm, nước trái cây cứ như vậy vào cổ họng.

Ba giây sau.

Người Cố Vi Ngôn dừng một chút.

Anh cầm cái ly đặt xuống bàn, môi mỏng nhẹ nhàng nhấp một chút.

"Vừa rồi em nói cái gì với anh."

"Cái gì?"

"Uống rất ngon?" Cố Vi Ngôn cầm khăn ăn lau chùi khóe môi một chút.

"Đúng vậy." Lâm Xảo Xảo nói, "Bên trong bỏ thêm rất nhiều loại hoa qua, có chanh dây, trái kiwi, chanh, dưa chuột, còn có cả cam, nga, đúng, em còn bảo dì ấy bỏ thêm một ít quả xoài chua, một trăm phần trăm nước ép nguyên chất, không có bất luận loại phụ gia nào nữa."

Cố Vi Ngôn: "......"

Lâm Xảo Xảo xem biểu tình của Cố Vi Ngôn có chút không thích hợp, liền biết mình thích nhưng mà không có nghĩa Cố Vi Ngôn cũng thích.

Ngẫm lại cũng đúng, hiện tại mình đang ở thời kỳ mang thai, những món ăn cùng đồ uống mình thích đôi khi khó tránh khỏi có khẩu vị nặng...... Cố Vi Ngôn không tiếp thu được cũng là chuyện bình thường.
Quả nhiên.

Cố Vi Ngôn nhẹ gật đầu, "Khá tốt, em thích thì uống nhiều một chút."

Lâm Xảo Xảo: "Có phải anh không thích hay không a?"

Cố Vi Ngôn: "......Em thích là được."

Lâm Xảo Xảo "Phụt" một tiếng cười.

Cố Vi Ngôn nắm tai nhỏ của Lâm Xảo Xảo.

Lâm Xảo Xảo không nghĩ tới Cố Vi Ngôn sẽ niết tai của mình, kêu nhỏ một tiếng.

"Cố Vi Ngôn, anh làm cái gì......"

Cố Vi Ngôn giống như đang làm một chuyện cực kỳ thú vị, vốn dĩ chỉ là vô cùng đơn giản nhẹ nhàng nắm tai Lâm Xảo Xảo một chút, nhưng mà sau lại cảm thấy tai nhỏ của cô vừa trắng vừa mềm, phá lệ đáng yêu.

Lực đạo dùng cho ngón tay của Cố Vi Ngôn cũng ôn nhu rất nhiều, ở trên vành tai cô không ngừng mà vuốt ve.

Mấy chục giây sau, quả nhiên tai Lâm Xảo Xảo rất thành thật mà đỏ lên, giống một tiểu bạch thỏ đáng yêu, còn là loại thỏ có tai đỏ bừng.
Lâm Xảo Xảo không nghĩ tới Cố Vi Ngôn chỉ xoa bóp tai mà cũng có thể nắn bóp sắc tình như thế......

Cô phát hiện, Cố Vi Ngôn người này ngày thường che giấu rất giỏi ——

Thật. Tài xế già.

/ / / /

Mấy ngày trôi qua.

Có tin tức tuôn ra ngoài, Cố Kiêu Hàn ở trong cuộc phỏng vấn tức giận mắng truyền thông vô lương chế tạo tin tức giả, mang đến cho hắn cùng người bên cạnh hắn thương tổn rất lớn và khuyên truyền thông có quan hệ tự giải quyết cho tốt.

Còn có một account marketing nọ, nghe nói đằng sau hắn là một công ty marketing rất lớn, bị người phía trên tạo áp lực trực tiếp ở trên Weibo đăng bài xin lỗi.

Mà nguyên nhân người bên trên tạo áp lực đến từ chính ——

Tập đoàn Cố thị là nơi căn bản bọn họ không thể trêu vào, cho nên vì để công ty có đường sống chỉ có thể áp dụng phương pháp như vậy.
Vả mặt tới quá nhanh, trong khoảng thời gian ngắn làm người ta có chút trở tay không kịp.

Vui vẻ nhất không ai khác ngoài fans của Cố Kiêu Hàn, bọn họ cường thế bắt đầu một đợt phản kích của chính mình.

—— "Ha hả, những anh hùng bàn phím trên internet lúc trước hiện tại mặt đau không?"

—— "Cố Kiêu Hàn vẫn luôn làm một nghệ sĩ tốt, lẻ loi đi trước, hy vọng các vị đồng hành không cần phải luôn đem tầm mắt đặt ở trên người ca ca của chúng tôi, thay vì nhìn chằm chằm người khác như vậy, ngược lại không bằng chính mình yên lặng tiến bộ."

—— "Thật là đáng sợ, ca ca của chúng ta bị ám toán bao nhiêu lần rồi? Cũng thật là khôi hài, đau lòng ca ca."

—— "......"

—— "......"

Lâm Xảo Xảo vốn dĩ cũng đang lượt Weibo, bỗng nhiên thu được tin nhắn từ người đàn ông lúc trước cô gửi tin nhắn mắng kia.
Lâm Xảo Xảo vốn dĩ cho rằng người này còn muốn kêu gào cái gì đó, không nghĩ tới đó là......

"Vị tiểu thư này, lúc trước là tôi làm sai, tôi không nên nói những lời xấu xa, những lời đó của tôi...... Tôi thật là đáng giận! Tôi muốn vả miệng mình, cầu xin cô không cần cùng tôi so đo! Công việc bảo an này của tôi đều là do người trong nhà tìm cho tôi, ngài đại nhân có đại lượng đừng so đo với tôi."

Lâm Xảo Xảo nhìn đoạn tin nhắn này nghĩ nghĩ, người này bỗng nhiên xin lỗi như vậy, khẳng định là đã chịu cảnh cáo từ Cố Vi Ngôn.

Lúc trước kiêu ngạo như vậy, hiện tại thái độ đã lập tức mềm xuống rồi.

Cô không phải thánh mẫu, con của mình lại bị người ta nguyền rủa như vậy cô không tức giận là không có khả năng, giờ phút này mình không thêm mắm thêm muối còn là chuyện tốt.
Tha thứ hắn?

Không có khả năng.

Lâm Xảo Xảo trực tiếp đem người này kéo hắc, mắt không thấy tâm không phiền, Cố Vi Ngôn muốn xử lý như thế nào là việc của anh, cô cũng tin tưởng anh là một người rất có đúng mực.

Nhưng mà......

Liệu suất làm việc của Cố Vi Ngôn thật đúng là cao a.

Sau khi phát hiện đã nhanh chóng tìm được người đàn ông này rồi.

Lâm Xảo Xảo nhấn vào Weibo của người này, phát hiện tốc độ tay của hắn vẫn rất nhanh, những ngôn luận lung tung rối loạn lúc trước giờ phút này đã bị xóa sạch sẽ toàn bộ, không lưu một chút dấu vết.

Lâm Xảo Xảo nhìn nhìn hắn chỉ lưu lại mấy cái Weibo, đều là ở trong tiệm net chơi game, thoạt nhìn tuổi hẳn là không lớn, nhưng mà lại là một người không cầu tiến.

Lâm Xảo Xảo lui ra ngoài, không muốn xem lại người này.
Cô mới vừa tính toán đi ra ngoài tập thể dục một chút thì di động vang lên.

Lâm Xảo Xảo dừng một chút, bởi vì điện báo biểu hiện người gọi là Cố Kiêu Hàn.

Lâm Xảo Xảo cầm điện thoại lên nghe.

"Alo." Bởi vì rời giường chưa được bao lâu, cho nên thanh âm của cô vẫn có chút hơi hơi khàn khàn.

Cố Kiêu Hàn sửng sốt một chút, sau đó kinh ngạc hỏi: "Chị khóc?"

"Khóc? Không có a." Lâm Xảo Xảo cũng bị hỏi đến sửng sốt.

"Không có thì tốt, tôi còn tưởng rằng chị bị những việc gần đây kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm cảm xúc không ổn định."

"...... Chị sao có thể yếu ớt như vậy." Lâm Xảo Xảo nhàn nhạt nói.

"Cái này thì không nhất định, bây giờ chị là một thai phụ, cảm xúc của thai phụ không phải đều rất yếu ớt sao."

"Chị rất tốt."

Cố Kiêu Hàn ho khan một tiếng, "Gần đây tôi có chút bận, người đại diện cùng công ty đều đang tìm tôi làm công việc, cho nên tôi không có cơ hội gọi điện thoại cho chị."
"Hả? Gọi điện thoại cho chị?" Lâm Xảo Xảo buồn bực hỏi một câu.

Cố Kiêu Hàn: "Ừ, gọi điện thoại để xin lỗi chị một tiếng."

Lâm Xảo Xảo miệng hơi hơi hé ra một chút.

"Cái này thì sao em lại phải xin lỗi a...... Rốt cuộc cũng không phải bởi vì em......"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi