CỐ TÌNH KẾT HÔN - KHƯƠNG CHI NGƯ

Biên tập: Ross

Chương 100: Bạn giường

Người quản lý cũ ngạc nhiên: “Hai người không phải chia tay trong hòa bình sao?”

Trong mắt cô ta, năm đó mọi thứ đều rất tốt. Ngay cả sau khi chia tay, Khúc Nhất Mạn vẫn gia nhập công ty giải trí hàng đầu, tiếp tục con đường chạm đến đỉnh cao.

Bao nhiêu năm qua, cô không có bất kỳ scandal nào, không có bất kỳ tin tiêu cực nào. Điểm “trừ” duy nhất là có người nói cô có vẻ mặt quá lạnh lùng.

Khúc Nhất Mạn khẽ nhếch môi: “Hòa bình ở đâu ra? Tôi đá anh ta đấy, còn hòa gì nữa.”

Dù sao Dung Tiễn cũng sẽ không nhảy ra phủ nhận: Không đúng, là tôi bỏ cô ấy.

Thế nên cô cứ ngang nhiên mà nói dối.

Người quản lý cũ vừa định nói thêm gì đó thì thấy nhân vật vừa được nhắc đến đang băng qua đám đông, đi thẳng về phía này.

“Nhất Mạn.”

“Tổng giám đốc Dung.” Khúc Nhất Mạn cười đầy khách sáo.

Dung Tiễn nhướng mày: “Kết thúc rồi thì đợi tôi.”

Khúc Nhất Mạn nhẹ nhàng đáp: “Được thôi.”

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng hai người họ sẽ tái hợp.

Nhưng tối hôm đó, Khúc Nhất Mạn đã cho Dung Tiễn leo cây.

Trợ lý mới Tiểu Văn run rẩy: “Chị Mạn, chúng ta cứ thế bỏ đi như vậy có ổn không? Tổng giám đốc Dung vẫn đang đợi đó.”

Khúc Nhất Mạn cúi đầu chơi điện thoại: “Cứ để anh ta đợi đi.”

Tiểu Văn lo lắng: “Lỡ làm anh ta nổi giận thì chị toi đời đấy! Trong giới này, người không thể đắc tội nhất chính là mấy người như anh ta.”

Khúc Nhất Mạn thờ ơ: “Cùng lắm thì chị rời khỏi giới, đi thi công chức.”

Tiểu Văn: “…”

Cũng chẳng biết vì sao, nhưng sự bực bội tích tụ hơn một năm qua bỗng chốc tan biến ít nhiều. Cảm giác này… rất sảng khoái.

Rất lâu trước đây, tại một buổi dạ tiệc nọ, cô từng nghĩ: Chỉ có những thiên kim nhà giàu có hậu thuẫn vững chắc mới dám cho Dung Tiễn leo cây.

Lúc ấy, cô không ngờ rằng mấy năm sau, dù chẳng có thế lực nào đứng sau, cô vẫn dám để anh ta chờ vô ích.

Có lẽ vì sau hai năm bên nhau, cô biết anh ta tính tình tốt?

Hoặc có lẽ… đây là một sự trả đũa, vì năm đó anh ta bất ngờ đòi chia tay.

Chuyện cô cho Dung Tiễn leo cây, không nhiều người biết.

Khúc Nhất Mạn nghĩ, có lẽ là do anh vốn dĩ cũng chẳng chờ lâu.

Nhưng sau này mới biết, anh ta thật sự đã đợi một tiếng đồng hồ.

Vì một tiếng sau, lịch trình của cô bị cánh săn tin công khai.

Biết cô không ở đó, tất nhiên anh cũng không đợi nữa.

Nhưng sau đó, cả giới giải trí đều biết rằng Dung Tiễn lại bắt đầu theo đuổi Khúc Nhất Mạn.

Bởi vì lần này, anh cũng chẳng thèm che giấu.

Giống như năm xưa.

Nhưng lần này, kết quả lại không như mọi người tưởng.

Bởi vì Khúc Nhất Mạn vẫn chưa đồng ý.

Thậm chí, ban đầu cô còn tỏ ra rất lạnh nhạt với anh.

Điều này làm dấy lên một trận tranh cãi nảy lửa giữa fan cá nhân và fan couple.

1 2 3 4 5 6 7"Lạnh nhạt thì sao? Chia tay lâu như vậy, gặp lại người yêu cũ, chẳng lẽ phải tươi cười vui vẻ à?" "Man Man của chúng ta giờ đã độc lập, không cần đàn ông, một mình cũng sống rất tốt." "Không có tổng giám đốc Dung, liệu cô ấy có thể tốt được như bây giờ không?" "Chính xác." "Thế nào, người ta tự nguyện theo đuổi, bạn tức giận hộ làm gì? Nếu thương xót thì tự đi mà xót." "Năm đó còn cầu hôn, tự dưng lại chia tay, chẳng biết xảy ra chuyện gì nữa. Nhưng dù sao cũng đã chia rồi, chắc chắn là hết yêu rồi." "Thôi nào, ai yêu thì cứ yêu, ai ship thì cứ ship, chẳng lẽ tôi còn không được theo đuổi motif ‘gương vỡ lại lành’ sao? Cùng lắm thì tôi ship BE cũng được mà?"

Không ai ngờ rằng, chính câu nói cuối cùng này lại lan truyền khắp mạng xã hội.

Và trong một cuộc bình chọn không lâu sau đó, Dung Tiễn và Khúc Nhất Mạn đã trở thành “cặp đôi BE đỉnh cao” trong lòng cư dân mạng.

Ngay cả khi tham gia một chương trình giải trí, MC cũng không nhịn được mà thăm dò:

“Nhất Mạn, dạo này vẫn còn độc thân chứ?”

Khúc Nhất Mạn điềm nhiên đáp: “Độc thân chứ, nhưng cũng có người theo đuổi.”

Mọi người ngay lập tức nghĩ đến Dung Tiễn.

Vì trong chương trình không tiện nhắc đến tên, nên tất cả chỉ trao đổi ánh mắt đầy ẩn ý, cho đến khi nghe được câu tiếp theo.

“Không chỉ một người.”

“…”

Khúc Nhất Mạn thật sự không nói dối.

Nam chính trong bộ phim trước của cô, từ khi phim kết thúc đến giờ vẫn luôn theo đuổi cô. Chỉ là vì làm trong giới giải trí nên anh ta hành động khá kín đáo.

Nhưng bản thân cô thì lại không có tâm trạng yêu đương.

Sau một mối tình huyên náo như vậy, những mối quan hệ bình thường dường như chẳng còn chút thú vị nào nữa.

Dung Tiễn lại khác.

Anh có thời gian, có tiền, có kiên nhẫn.

Khúc Nhất Mạn đi đâu, anh theo đó. Fan couple hào hứng gọi đây là phiên bản đời thực của “Truy thê hỏa táng tràng” (theo đuổi vợ đến chết đi sống lại).

Hợp đồng với nhà họ Tần sớm đã kết thúc, bây giờ cô mở studio riêng, nhưng vẫn dựa vào sự chống lưng của họ.

Giờ đây, Khúc Nhất Mạn đã biết lý do năm đó Dung Tiễn đột ngột nói lời chia tay.

Là vì tranh đoạt gia sản.

Nhà họ Dung không giống những gia tộc khác – người đông, rắc rối, và dám làm những chuyện không nên làm.

Nếu không, cũng chẳng thể nuôi dưỡng nên một con người như Dung Tiễn.

“Tôi biết.” Cô nhìn anh, giọng bình thản. “Nhưng biết và chấp nhận là hai chuyện khác nhau.”

“Tại sao anh lại nghĩ rằng tôi sẽ sợ?”

Dung Tiễn thở dài: “Không phải sợ, mà là lo lắng.”

Khúc Nhất Mạn nhếch môi: “Đối với tôi thì chẳng có gì khác cả.”

Dung Tiễn nhìn cô, ánh mắt trầm lặng như hồ nước sâu: “Vậy phải làm sao chuyện này mới có thể qua đi?”

Cô chống cằm, thản nhiên ngước lên, ánh đèn phản chiếu trong đôi mắt sáng như sao: “Không biết nữa, ngày nào tôi vui thì nó qua, ngày nào không vui thì nó vẫn ở đó.”

Dung Tiễn bật cười: “Vậy có khi tôi phải đi cầu thần bái Phật, nguyện cho Khúc Nhất Mạn tiểu thư ngày ngày tâm trạng rạng rỡ.”

Giọng anh đầy bỡn cợt, nhưng rồi anh thật sự đi.

Khúc Nhất Mạn chỉ tình cờ biết được chuyện này qua tin tức. Truyền thông đưa tin Dung Tiễn đến ngôi chùa linh thiêng nhất ở Ninh Thành dâng hương, thậm chí còn có kẻ thêu dệt rằng anh tranh giành gia sản đến đổ máu, nay mới quay đầu tín Phật.

Cô cười khẽ.

Chỉ có cô mới biết, anh đi vì điều gì.

Anh mang về một tấm thẻ bói “thượng thượng ký”, đặt trước mặt cô, giọng điệu lười nhác mà trêu chọc: “Ngay cả cao tăng cũng nói chúng ta là trời sinh một đôi, em đừng chống lại ý trời thì hơn.”

Khúc Nhất Mạn chẳng buồn nhìn chữ, chỉ thấy có vẻ may mắn, sau đó tùy tiện ném vào hộp trang điểm.

“Đừng mê tín, coi chừng tôi báo cảnh sát bắt anh.” Cô thản nhiên nói.

“Phong kiến cái gì chứ, anh bái là chùa chính thống.”

Dung Tiễn tựa vào bàn trang điểm, từ góc độ cao nhìn xuống, vô tình thoáng thấy một tia sáng chợt lóe lên từ trong hộp.

Là chiếc nhẫn kim cương năm đó anh cầu hôn cô.

Từ ngày đó, anh lại thành khách quen trong đoàn phim của cô.

Giới giải trí thay đổi từng ngày, người đến người đi, nhưng vẫn có những người chưa từng thay đổi. Có người âm thầm cảm thán, cứ ngỡ thời gian quay về hai năm trước.

“Mọi người nói xem, hai người họ có thể tái hợp không?”

“Khó đấy, nhìn Nhất Mạn lạnh lùng thế kia, chắc không còn yêu nữa.”

“Còn có tiểu thịt tươi theo đuổi cô ấy mà.”

“Đừng nhắc nữa, tiểu thịt tươi rút lui rồi, đấu với Dung tổng? Ai không sợ mất tiền đồ?”

“Nhưng Dung tổng đâu phải người xấu gì?”

“…Mọi người chưa từng nghĩ rằng, có khi Dung tổng chẳng phải yêu lại, mà chỉ là năm đó bị đá, giờ không cam tâm nên đeo bám thôi sao?”

Và rồi, cái “một thời gian” ấy, kéo dài mãi mãi.

Một năm trôi qua, Dung Tiễn vẫn không đi.

Chỉ là quan hệ của hai người đã từ “tình cũ” biến thành… “bạn giường”.

Khúc Nhất Mạn nghĩ đó là “đôi khi”.

Dung Tiễn lại muốn biến “đôi khi” thành “mãi mãi”.

CP fan vui mừng sống lại, đường có lệch lạc cũng là đường, dù có chút ngược nhưng vẫn nuốt được, huống hồ, câu chuyện này đâu có khổ.

Dung Tiễn luôn tìm cách rủ cô ra ngoài chơi, hoặc tụ tập cùng bạn bè. Khúc Nhất Mạn chẳng có hứng thú, cô và đám người Thẩm Kinh Niên vốn không cùng đường. Nhưng sau khi quen Quan Thanh Hòa, cô lại thấy nói chuyện khá hợp.

Dung Tiễn vẫn không biết chán mà tiếp tục theo đuổi, thậm chí… lại cầu hôn lần nữa.

Không chỉ thế, lần này anh còn bắt đầu bán thảm.

“Thẩm Kinh Niên, Ôn Trình Lễ, Tống Hoài Tự đều kết hôn cả rồi, chỉ còn lại mình anh. Cho anh một cơ hội làm chú rể đi, để họ làm phù rể một lần chứ?”

“Họ giống anh sao?”

“Không giống, họ gọi là ‘tiên hôn hậu ái’, còn chúng ta có thể gọi là ‘tiên ái hậu hôn’.”

“…”

Khúc Nhất Mạn nghe anh nói nhảm, chẳng hề đáp lại, thậm chí ngay trước mặt anh ném chiếc nhẫn cầu hôn mới vào hộp trang điểm.

“Người ta nói quá tam ba bận, tôi muốn anh phá lệ.”

Phá mấy lần? Cô không nói.

Dung Tiễn nhấc chiếc hộp lên, lắc lắc, bên trong vang lên tiếng leng keng của kim loại.

“Dù có nhét đầy hộp của em cũng được.”

Anh cười như có như không: “Hay để anh đổi cho em một cái hộp to hơn? Trong phòng anh có đấy.”

Khúc Nhất Mạn liếc mắt: “Anh nói thế chẳng khác gì kẻ khoe khoang ‘mèo nhà tôi còn biết lộn mèo’.”

Dung Tiễn nhướng mày: “Anh không bỉ ổi đến thế đâu.”

Anh biết cái meme đó.

Khúc Nhất Mạn hừ nhẹ: “Vậy tối nay đừng ngủ trên giường tôi.”

Dung Tiễn lười biếng vuốt cằm, giọng điệu thản nhiên: “Nếu em thích nơi khác, tất nhiên cũng có thể.”

Tư thế bọn họ thử qua không ít.

“…”

Mặc dù nói thế, nhưng buổi tối vẫn cùng nằm trên một chiếc giường.

Dù sao thì, anh vẫn là người duy nhất của cô.

Dù nói thế nào, hấp dẫn thể xác cũng là một dạng hấp dẫn.

Dung Tiễn, ưu điểm lớn nhất chính là tự tin.

Trước mặt bạn bè là vậy, trước mặt cô càng là vậy.

Không có danh phận thì sao?

Anh có thể cầu hôn mãi, anh không cần làm bạn trai, anh muốn làm chồng cô.

END

Lời của editor:

Yeah vậy là chính thức kết thúc ở đây, cái cột sống của tui, u là trời, đành phải chính thức tạm biệt với mợ Chúc cậu Ôn rùi!!!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi