Sau đó không biết họ nói những gì chỉ biết khi hắn và Tiểu Di quay lại công ty là một tiếng sau khi hắn cùng Tiểu Di đi vào công ty hắn không quên nói nhỏ với Tiểu Di.
- Em hãy suy nghĩ về những điều tôi nói với em đi nhưng dù em trả lời tôi ra sao tôi vẫn sẽ quyết tâm theo đuổi em đến cùng tôi có thể đảm bảo với em chuyện đó Tiểu Di.
Tiểu Di vẫn đang hoang mang với tất cả những gì hắn nói chỉ là lúc ở trong thang máy hắn đã nhân lúc Tiểu Di không để ý mà thơm trộm vào má Tiểu Di một cái dù là nhẹ thôi nhưng nó vẫn khiến mặt Tiểu Di nóng ran như lửa đốt.
vì không kịp phản ứng mà khi Tiểu Di tỉnh táo lại thì cửa thang máy tầng 35 đã tới lúc đó hắn đã ngay lập tức đẩy Tiểu Di ra ngoài rồi bấm thang máy lên tầng 40 trước khi cửa thang máy đóng lại Tiểu Di thấy hắn cười với cô điều mà trước kia chưa từng xảy ra.
Lần thứ 2 trong ngày Tiểu Di phải vào phòng vệ sinh để làm mình tỉnh táo lại đúng là ngày đầu tiên đi làm vô cùng bất ổn với Tiểu Di một ngày với vô vàn những bất ngờ hắn tạo ra cho cô lúc này chỉ biết là Tiểu Di đang vô cùng bối rồi với những gì đang xảy ra.
Trong phòng thiết kế mọi người đang vô cùng hoang mang với những gì họ vừa được nghe từ David và thư ký Hoàng chuyện là.
Trên xe của David.
Từ lúc lên xe Ái Quyên đã liên tục hỏi người "chú" bên cạnh mình về chuyện xảy ra giữa chủ tịch và người chị Tiểu Di của mình nhưng có vẻ người" chú" này không có ý định nói cho Ái Quyên biết chuyện xảy ra giữa hai người họ thì phải?vậy là cô nhóc phải năn nỉ tới gãy lưỡi người "chú" David mới lên tiếng nói.
- Nếu từ giờ em không gọi tôi là "chú" nữa mà gọi là anh tôi sẽ nói cho em biết chuyện của họ.
Ái Quyên ái ngại nhìn David thật ra cô nàng biết David bằng tuổi những vị Chủ tịch kia nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy David Ái Quyên sẽ gọi anh chàng là"chú" dù David nhìn rất trẻ.
Thấy sự ái ngại của Ái Quyên anh chàng David chau mày đi xe chậm lại quay sang cô nhóc bên cạnh hỏi.
- Ái Quyên em nhìn tôi già lắm sao?tại sao em cứ luôn miệng gọi tôi là "chú" trong khi em gọi Cố Minh Kiệt,Hàn Vĩnh Kỳ,Lãnh Tử Thiên và Dương Nhất Phong là anh vậy hả?tôi già hơn họ nhiều thế sao?.
Ái Quyên nở một nụ cười gượng sau đó nói.
- Dạ cháu! à không em không có ý đó chỉ là em quen miệng thôi từ giờ em sẽ sửa không gọi anh là chú nữa được không ạ?giờ anh có thể nói cho em biết chuyện xảy ra giữa chủ tịch và chị Tiểu Di được không ạ?.
David có vẻ hài lòng khi cô nhóc đã chịu gọi là anh David nhìn Ái Quyên sau đó nói.
- Họ từng là vợ chồng gần 3 năm trước do có vài hiểu lầm nên họ cách xa nhau! em chỉ cần biết vậy thôi Ái Quyên khi em về chung sống với họ em sẽ biết nhiều hơn.
Ái Quyên tròn mắt nhìn David hóa ra chị Tiểu Di của cô bé từng là vợ của chủ tịch sao?vậy chuyện gì đã xảy ra giữa hai người họ khiến họ xa cách nhau như vậy?Ái Quyên đang định hỏi thêm David thì xe của David đã dừng lại trước cổng công ty Cố Thị rồi không còn cách nào khác cô bé đành ngậm ngùi mở cửa xuống xe đi vào công ty làm việc nhưng trước khi vào cô nàng lém lỉnh quay lại cúi đầu nói với David.
- Con cảm ơn chú vì đã nói cho con biết chuyện đó chú về cẩn thận.
Vừa nói xong Ái Quyên đã vụt chạy vào bên trong công ty mặc sự ai oán và khuôn mặt đen như than của David trong xe xem ra cô nhóc rất thích chọc giận ông chú của mình thì phải?.
Trên xe thư ký Hoàng.
Trái với không khí trên xe của David thì trên xe của thư ký Hoàng có chút ngột ngạt hơn bởi lẽ đây là lần đầu tiên chị Mạch Khê,Tang Du và cả Nhược Giai được ngồi trên xe của chủ tịch điều đó khiến họ vừa run vừa áp lực nhận ra điều đó thư ký Hoàng mỉm cười nói với ba người trên xe.
- Mọi người bình tĩnh đi đây là xe của tôi không phải của chủ tịch,hơn nữa dù chủ tịch thường xuyên ngồi trên xe tôi thì suy cho cùng ngài ấy cũng là con người như chúng ta thôi vậy nên mọi người không cần áp lực như vậy.
Thư Ký Hoàng vừa dứt lời không khí trên xe có phần đỡ ngột ngạt hơn như nhớ ra gì đó chị Mạch Khê ngập ngừng lên tiếng hỏi thư ký Hoàng.
- Thư Ký Hoàng tôi biết nhiều chuyện là không tốt nhưng cậu có thể cho chúng tôi biết giữa chủ tịch và Tiểu Di có mối quan hệ gì được không?tôi thấy hai người họ rất lạ!
Thư ký Hoàng đang lái xe có chút hơi khựng lại sau đó anh chàng trả lời chị Mạch Khê.
- Tôi nghĩ đó là chuyện riêng của họ chúng ta không nên quá tò mò đâu,chúng ta chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi.
Nhược Giai ngồi bên cạnh thư ký Hoàng nhìn anh chàng lên tiếng nói.
- Anh yên tâm chúng tôi sẽ không nói với ai đâu chỉ là mọi người ở đây rất quý chị Tiểu Di chúng tôi muốn biết mọi chuyện biết đâu chúng tôi có thể giúp được họ thì sao?.
Thư Ký Hoàng im lặng không nói gì một lúc sau anh chàng mới lên tiếng nói.
- Họ từng là vợ chồng nhưng gần 3 năm trước vì một vài hiểu lầm mà thiếu phu nhân đã bỏ ra nước ngoài du học,chắc chị Mạch Khê và chị Tang Du còn nhớ gần 3 năm truiwcs có một quãng thời gian công ty của chúng ta có chút không ổn lắm chứ?là vì chủ tịch lúc đó quá đau khổ khi thiếu phu nhân rời đi nên ngài ấy lao đầu vào rượu không quan tâm tới chuyện của công ty.
.
Sau khi nghe thư ký Hoàng nói xong sự hoang mang hiện rõ trên khuôn mặt ba người trên xe họ đã bị sốc thật sự hỏi sao ánh mắt chủ tịch nhìn Tiểu Di tràn đầy yêu thương như vậy.
Thư Ký HSu khi gần tới cổng công ty anh có nói thêm.
- Vậy nên khi có cơ hội mong mọi người giúp chủ tịch một chút được không?chủ tịch và thiếu phu nhân họ thật sự đẹp đôi và họ yêu nhau chỉ là mọi sự hiểu lầm chưa thật sự được giải quyết thôi.
tôi tin họ sẽ sớm về bên nhau vì họ sinh ra là để dành cho nhau mà.
Sau khi rửa mặt và bình tĩnh trở lại Tiểu Di mới quay về phòng làn việc của mình vừa bước vào phòng làm việc tiếng Tiểu Di đã vang lên.
- Mọi người chúng ta họp một lúc nào.
Đúng vậy dù có chuyện gì xảy ra thì ở công ty họ vẫn luôn là những người của công việc,là nhân viên của Cố Thị còn khi xong việc họ là chị em tốt của nhau.
năm người bắt đầu cuộc họp và vấn đề họ bàn tới là những mẫu thiết kế mới cho buổi ra mắt sản phẩm vào giữa tháng sau.
- Sáng nay tôi vừa nhận kế hoạch cho những mẫu thiết kế mới cho buổi ra mắt sản phẩm giữa tháng sau,lần này chủ tịch yêu cầu phòng thiết kế của chúng ta sẽ thiết kế những bộ trang phục tiếp cận gần hơn với mọi tầng lớp trong xã hội mọi người có ý kiến gì không?.
Chị Mạch Khê hơi bất ngờ hỏi Tiểu Di.
- Ý sếp là chủ tịch yêu cầu chúng ta thiết kế trang phục cho mọi tầng lớp trong xã hội Trung Quốc hiện tại sao?.
Tiểu Di gật đầu nói.
- Đúng vậy sẽ là những tầng lớp như:buôn bán,nội trợ,sinh viên,công chức và cả thượng lưu nữa tôi biết lần này sẽ là một đề bài rất khó cho mọi người nhưng tôi tin mọi người sẽ làn tốt.
Chị Tang Du nhìn Tiểu Di nói.
- Nhưng tôi thấy có quá nhiều tầng lớp chúng ta phải tìm hiểu mà từ giờ tới buổi ra mắt sản phẩm mới còn hơn 50 ngày một chút thôi tôi e hơi gấp.
Nhược Giai cũng gật đầu nói.
- Tôi cũng thấy vậy có khi không kịp mất vì dù sao không phải lúc nào chúng ta cũng có sẵn ý tưởng trong đầu để thiết kế được.
Tiểu Di gật đầu sau đó đứng dậy nói.
- Vậy nên tôi đã nghĩ ra cách này mọi người thấy hợp lý không nhé,đầu tiên tôi sẽ phân công cho từng người một tầng lớp khác nhau.
chị Mạch Khê,chị Tang Du hai chị hãy tiếp cận với tầng lớp buôn bán và nội trợ hộ tôi được chứ?vì hai chị đã có gia đình rồi nên tôi nghĩ nó sẽ dễ dàng hơn cho chị Tang Du và chị Mạch Khê.
- Còn Ái Quyên và Nhược Giai hai cô hãy tiếp cận hai tầng lớp sinh viên và công chức được chứ?vì họ đều là tầng lớp trẻ sẽ giống hai cô và tất nhiên nó sẽ dễ dàng hơn cho hai cô.
riêng tầng lớp thượng lưu tôi sẽ đảm nhận vì tôi đã có ý tưởng mới cho tầng lớp đó rồi.
Mọi người sau khi nghe Tiểu Di nói xong đều tán thành ý kiến của cô bởi lẽ đúng như Tiểu Di nói cô đang phân công công việc cho họ theo đúng sở trường của họ chỉ có điều để tiếp cận những tầng lớp đó e là không dễ.
Ái Quyên nhìn Tiểu Di nói.
- Nhưng cách tiếp cận họ thì chúng ta còn phải nghĩ nhiều bởi không phải chúng ta muốn tiếp cận họ sẽ dễ dàng đâu.
Tiểu Di gật đầu cười nói.
- Đúng là như vậy,sáng nay tôi cũng nói mọi thứ đều phải đi đôi với thực hành đúng không nào?lí thuyết là một chuyện,thực tế lại là chuyện khác vậy nên ngày mai chúng ta sẽ tiếp cận với thực tế luôn vì ngày kia tôi muốn mọi người nộp cho tôi bản đề mô những mẫu thiết kế mới sau đó chúng ta sẽ hoàn thành những sản phẩm đó dần dần.
Mọi người lại một lần nữa tán thành ý kiếm của Tiểu Di xem ra họ làm việc rất ăn ý với nhau vì đơn giản ở đây họ đều được tôn trọng và được sống với chính tài năng của mình.
cuộc họp diễn ra gần 3 tiếng thì kết thúc vì hôm nay Tiểu Di nói không cần tăng ca nên họ cũng chuẩn bị để ra về.
vì Ái Quyên sẽ chuyển luôn tới nhà Tiểu Di ở nên cô nhóc sẽ chờ Tiểu Di rồi cùng về luôn một thể.
Tiểu Di cũng nói Nhược Giai đợi Tiểu Di sẽ đưa cô bé về tiện thể Tiểu Di cũng muốn gặp mẹ Nhược Giai nói chuyện một chút vì Tiểu Di đang có vài dự định của riêng mình và nó liên quan tới Nhược Giai và mẹ của cô bé.
Vì đã tuyên bố không còn lên hệ gì với Đường Gia nữa nên mọi đồ đạc của Ái Quyên đều được quản gia gói lại vào vali gửi cho Ái Quyên vậy là từ bây giờ cô bé đáng thương ấy được sống cho riêng mình rồi.
.