Chương 220
Bởi vì cô ta không có thư mời, bị chặn ngoài cửa. Cô ta thuyết phục bọn họ nhưng không có tác dụng. Cuối cùng cô ta tức giận nói: “Tôi và Khiết Thần là mối quan hệ gì mà các người còn không rõ sao? Trước đây hàng năm tôi đều là bạn đi cùng anh ấy. Tôi khuyên các người tốt nhất để tôi vào, nếu không các người không gánh nổi hậu quả đâu!”
Từ Soái liếc nhìn nhưng không có hứng thú. Anh ta cất bước đi vào trong. Tiêu Thuần đột nhiên buông tay anh ta ra, đi tới trước mặt Tô Tử Thiến.
Tô Tử Thiến chứng minh mối quan hệ giữa cô ta và Khiết Thần cũng không thể thay đổi được thái độ của những người bảo vệ. Cô ta nghiến răng, hít một hơi thật sâu như để giúp bản thân bình tĩnh lại.
Cô ta biết nếu mình phát tiết thì càng chỉ khiến bản thân trông khó coi. Cách duy nhất là tìm cách thuyết phục họ.
“Được! Đã là tiệc tất niên thì tôi, người đại diện cho tập đoàn Cố Thị, cũng được coi là một phần tử của Cố Thị, vậy mà các người lại chặn tôi bên ngoài. Nếu như để phóng viên nào nhìn thấy có phải là hình tượng của Cố Thị sẽ chịu tổn thất không? Tới khi đó, các người đều phải nghỉ việc cả! Các anh cứ nghĩ đi!’’
Không thể phủ nhận, Tô Tử Thiến nói chuyện rất có tính đàn áp. Dù sao cô ta cũng là người của công chúng, cứ đứng ngoài mà làm loạn như thế này cũng không phải chuyện hay. Nếu thật sự để phóng viên nào đó bắt gặp, giật tít thì đúng là bọn họ không gánh nổi trách nhiệm.
Bảo vệ nhìn nhau, không biết làm thế nào. Cuối cùng, một người đành phải lên tiếng: “Cô Tô, cô đợi một chút. Tôi đi hỏi trợ lý Lâm”
Tô Tử Thiến gật đầu hài lòng.
Thế nhưng, đúng lúc người bảo vệ lấy ra bộ đàm, định liên hệ với trợ lý Lâm thì bỗng có tiếng giày cao gót cộp cộp vọng tới. Ngay sau đó là một giọng nói kiêu ngạo vang lên: “Không cần hỏi”.
Tất cả mọi người đều nhìn qua.
Tô Tử Thiến nhìn thấy Tiêu Thuần thì khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lập tức tối sầm lại. Cô ta siết chặt nắm đấm. Lần trước Tiêu Thuần đuổi cô ta ra khỏi tập đoàn Cố Thị, lần này lại chặn đường cô ta. Tiêu Thuần là con chó canh cửa chắc?
Tô Tử Thiến mím môi, lạnh mặt chất vấn: “Cô dựa vào cái gì?”
Tiêu Thuần đứng trước mặt cô ta, nhìn cô ta bằng vẻ trịch thượng và ra vẻ uy hiếp. Cô ấy đưa tay lên, nghịch nghợm mái tóc dài gợn sóng của mình, cười với vẻ mập mờ. Tiêu Thuần hỏi ngược lại: “Cô nghĩ xem? Một người đại diện bị ruồng bỏ của Cố Thị thì làm gì còn mặt mũi mà đứng đây chất vấn chứ?”
Sắc mặt Tô Tử Thiến tái mét, trông vô cùng khó coi khi nghe cô ấy nói vậy.
Đúng vậy…Vị trí đại diện phát ngôn chắc như đinh đóng cột của cô ta tới cuối cùng đã bị hủy hợp đồng ký kết.
Đây chính là sự trừng phạt dành cho Tô Tử Thiến sau khi chị Lệ từ chức. Cô ta cảm thấy, có lẽ Khiết Thần biết được những trò mà cô ta làm nên anh cảm thấy không vui.
Thế nhưng Tô Tử Thiến cảm thấy anh trừng phạt cô ta là vì không thích cô xen vào chuyện của anh chứ không phải vì anh để tâm tới Hứa Tịnh Nhi.
Mất vị trí đại diện phát ngôn đúng là đáng tiếc. Nhưng cô ta cũng không bận tâm nhiều. Bởi vì chỉ cần Khiết Thần hết giận thì những thứ mà cô ta muốn, Khiết Thần sẽ dâng tặng tới trước mặt cô ta.
Giai đoạn này cô ta tu tâm dưỡng tính, không tới trước mặt Khiết Thần gây sự, cũng không đi tìm Hứa Tịnh Nhi. Cô ta đợi thời gian giúp xóa mờ những chuyện trước đó rồi mới đi tìm anh.
Cô ta vốn tưởng rằng buổi tiệc tất niên của Cố Thị chính là cơ hội tốt để cô ta làm lại với Khiết Thần. Kết quả là cho tới buổi tối nay, khi bữa tiệc đã bắt đầu thì cô ta vẫn không hề nhận được cuộc gọi nào từ anh hay là từ trợ lý Lâm mời cô ta đi dự cùng. Thậm chí là đến thiệp mời cũng không có.