Chương 225
Vừa hay chuyện của Bàng Hải, bây giờ là chuyện này gom hết vào một lần, cô khỏi phải tính thêm một cuốn sổ nữa.
Muốn đánh nhau với cô à? Cô thật sự chưa từng sợ ai cả!
Tô Tử Thiến không có đầu óc, nhưng Hứa Tịnh Nhi thì có. Trước khi cho cô đến bữa tiệc này, Cố Khiết Thần đã cảnh cáo cô không được làm anh mất mặt. Nếu gây ra chuyện ở bữa tiệc, cô cũng không có kết cục gì tốt.
Hứa Tịnh Nhi tóm lấy tay Tô Tử Thiến, kéo cô ta đến nhà vệ sinh ở cuối hành lang.
Tô Tử Thiến không ngờ cánh tay mảnh khảnh của Hứa Tịnh Nhi lại có sức hơn cô ta. Cô ta nhất thời không giãy ra được, cứ vậy bị cô kéo đến nhà vệ sinh.
Sau khi xác định không có ai, Hứa Tịnh Nhi đóng sầm cửa lại, nhanh nhẹn khóa cửa vang lên tiếng cạch. Cô hất tay Tô Tử Thiến ra, Tô Tử Thiến lảo đảo hai bước, đứng không vững, chật vật ngã xuống đất.
Hứa Tịnh Nhi đứng trên cao nhìn xuống cô ta: “Muốn đánh thế nào? Tôi tiếp!”.
Tô Tử Thiến bị khí chất của cô dọa cho run rẩy cả người, chẳng mấy chốc lại gân cổ nói: “Cái gì mà thiên kim tiểu thư, cô chỉ là một kẻ lưu manh vô sỉ! Chẳng trách phải dựa vào thủ đoạn mới có thể gả cho Khiết Thần, thật là ghê tởm!”.
Lưu manh?
Khi cô chạy tin tức rơi vào nguy hiểm hết lần này tới lần khác, lúc cô biết chỉ có thể dựa vào sức mình, sẽ không có ai tới cứu cô, cô đã học cách tự cứu, để bản thân mình trở nên mạnh mẽ hơn.
Kiểu người sống trong mộng tưởng như Tô Tử Thiến cũng chỉ biết xét đoán người khác với ý xấu. Người đáng ghê tởm không phải là cô, mà chính là cô ta!
“Dụ dỗ Khiết Thần chưa đủ, còn liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác. Hứa Tịnh Nhi, cô đúng là một kẻ thoái hóa trong cánh chị em phụ nữ!”.
Không nhắc tới Dung Vương còn ổn, vừa nhắc tới cô lại bốc hỏa. Chỉ còn thiếu một bước nữa là thành công, cuối cùng lại bị Tô Tử Thiến chạy tới gây rối. Hứa Tịnh Nhi thổi phù phù mấy sợi tóc rủ xuống trước trán mình. Hôm nay cô phải đánh cho đến khi cô ta biết vì sao hoa lại có màu đỏ!
Hứa Tịnh Nhi cởi áo khoác ra, ném sang một bên một cách đầy khí phách, sau đó cởi bỏ giày cao gót dưới chân, hất cằm: “Muốn đánh nhau thì đừng dài dòng!”.
Tô Tử Thiến vốn đã tức đỏ cả mắt, lại nhìn thấy Hứa Tịnh Nhi cởi áo khoác làm lộ ra mấy dấu ấn màu đỏ đầy mờ ám trên da, tuy đã dùng phấn che đi nhưng vẫn có thể nhìn thấy loáng thoáng. Không cần nghĩ cũng biết đó là cái gì!
Cố Khiết Thần chưa đụng tới cô ta lần nào, thế mà anh lại cùng Hứa Tịnh Nhi… Không, nhất định là người phụ nữ mặt dày Hứa Tịnh Nhi này đã dụ dỗ anh, cô ta nhất định phải xé xác Hứa Tịnh Nhi ra!
Tô Tử Thiến từ dưới đất bò dậy, bất chấp lao về phía Hứa Tịnh Nhi. Hứa Tịnh Nhi nhếch khóe môi, không hề khách sáo thưởng cho cô ta một cú đấm, trúng vào sống mũi!
Sau đó cô nhìn thấy, hình như sống mũi của Tô Tử Thiến đã lệch đi…
Tô Tử Thiến hét lên một tiếng, ôm lấy mũi, sau đó điên cuồng vung tay vung chân, không còn hình tượng gì nữa, lao vào đánh nhau với Hứa Tịnh Nhi cứ như mụ đàn bà đanh đá.
Cô ta đánh không theo phương pháp gì, chỉ biết tát tai nắm tóc. Mấy năm nay Hứa Tịnh Nhi tự mình học một số kỹ thuật phòng thân, lại thường xuyên chạy tin tức nên độ nhanh nhạy cao hơn cô ta, sức lực mạnh hơn cô ta. Về cơ bản, cô đều có thể kịp thời tránh đòn tấn công của cô ta, sau đó phản kích.
Đương nhiên Tô Tử Thiến chơi lối đánh liều mạng, Hứa Tịnh Nhi cũng không tránh khỏi bị đánh trúng, nhưng so ra Tô Tử Thiến vẫn thảm hại hơn. Gương mặt xinh đẹp đã biến thành mắt gấu trúc, mũi đỏ, cánh tay bị Hứa Tịnh Nhi vặn ra sau, đau đến mức la oai oái.