Chương 511
Nhưng lỡ như Cố Khiết Thần cưỡng ép thì anh ta phải làm sao? Anh ta không đánh lại Cố Khiết Thần! Nếu Cố Khiết Thần thật sự cưỡng ép… thì anh ta cũng… thuận theo vậy.
…
Xe Cố Khiết Thần đi theo Hứa Tịnh Nhi về đến Đế Đô. Cho đến khi dừng ở cửa cục cảnh sát, anh xuống xe, đứng đó, dùng ánh mắt đưa tiễn Hứa Tịnh Nhi vào trong.
Lúc Hứa Tịnh Nhi quay đầu nhìn lại, anh giơ tay, làm dấu bắn tim một cách hơi cứng nhắc.
Cô ngây người ra, sau đó không kìm được nhoẻn miệng cười.
Thấy cô cười, Cố Khiết Thần cũng không khỏi cong khóe môi.
Hai người nhìn nhau, mỉm cười, giống như trên thế giới này chỉ còn lại anh và cô.
Trợ lý Lâm ở trong xe ăn cơm chó, Từ Soái ở trong xe cũng ăn cơm chó, hơn nữa còn chịu sát thương chí mạng nghìn tấn.
Hóa ra… không phải Khiết Thần bày tỏ tình yêu với anh ta. Từ trước tới nay, trong lòng Cố Khiết Thần chỉ có một mình Hứa Tịnh Nhi, không liên quan gì đến anh ta.
Ha ha, tán tỉnh rồi không chịu trách nhiệm, tra nam!
Cố Khiết Thần vào xe, trợ lý Lâm quay đầu nhìn anh, thấp giọng hỏi: “Cố tổng, bây giờ chúng ta đi đâu?”.
Ánh sáng trong mắt anh trở nên nhạt nhòa, liếc nhìn ra ngoài cửa sổ. Vừa rồi ánh nắng còn rực rỡ, bây giờ bỗng nhiên mây đen giăng đầy, dường như một trận mưa bão sắp kéo đến…
Anh thu hồi ánh mắt, cất giọng lạnh nhạt: “Đến công ty!”.
Trợ lý Lâm hiểu được, khởi động xe.
Mấy ngày này anh luôn ở thành phố B cùng Hứa Tịnh Nhi, khiến đám cổ đông nóng ruột như ngồi trên đống lửa.
Sau khi Hứa Tịnh Nhi bị giữ lại, vụ việc liên quan tới Cố Thị được dịu xuống đôi chút, nhưng Hứa Tịnh Nhi là vợ của Khiết Thần, hay chính là Cố phu nhân, cô gây ra chuyện như vậy thì chắc chắn tập đoàn Cố Thị cũng bị ảnh hưởng.
Mấy ngày này, giá cổ phiếu toàn màu đỏ, thê thảm vô cùng.
Sau khi biết cuối cùng Khiết Thần cũng trở về, đám cổ đông lập tức mở hội nghị. Khiết Thần tới tập đoàn Cố Thị, không hề vào phòng làm việc mà tới thẳng phòng họp đã ngồi chật cứng người.
Anh vừa ngồi xuống thì một người đã vội vã lên tiếng: “Cố tổng, mấy ngày này công ty chúng ta xảy ra chuyện gì chắc anh cũng rõ. Cổ phiếu chạm đáy rồi. Có phải anh nên giải thích với chúng tôi không?”
Cổ đông thứ hai cũng cảm thấy bất mãn, tức giận nói: “Cố tổng, công ty không phải của mỗi nhà họ Cố mà của mọi người. Vợ của anh đã làm chuyện gì, đúng ra chúng tôi không nên hỏi, nhưng hành vi của cô ta dẫn tới việc công ty gặp rủi ro, tôi thấy sự việc cấp bách rồi, cần phải tách bạch mối liên hệ giữa Cố Thị và Hứa Tịnh Nhi ra để có thể lấy lại niềm tin của mọi người với Cố Thị”.
Có lẽ là những người này trước đó đã thảo luận, thế nên khi người kia nói vậy thì các cổ đông khác cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, cần phải tách mối liên hệ giữa Cố Thị và Hứa Tịnh Nhi ra. Không được để vấn đề của cô ta ảnh hưởng và kéo theo tất cả chết cùng cô ta được”.
Khiết Thần nãy giờ im lặng nghe bọn họ càm ràm. Anh liếc nhìn đám đông, nhếch miệng cười. Giọng anh vô cùng điềm đạm, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào: “Vì vậy, hôm nay họp hội đồng cổ đông không phải các vị muốn tôi giải thích mà muốn thông báo, bắt tôi phải làm như thế nào đúng không?”
Sự bình tĩnh, thậm chí ôn hòa của anh khiến cho đám cổ đông nghĩ rằng kiểu gì anh cũng sẽ nhượng bộ.