Cố Khiết Thần như thể tức đến mức bật cười, giọng nói vừa trầm vừa lạnh lùng, cho dù chỉ qua điện thoại thôi cô cũng có thể cảm nhận được sự hung dữ và phẫn nộ đang bao trùm anh.
Anh nói: “Cô đang đưa ra điều kiện với tôi đấy à? Hứa Tịnh Nhi, cô có xứng để ra điều kiện với tôi không? Lôi ông nội ra không được thì giờ lại giả vờ dịu hiền à? Hứa Tịnh Nhi, nếu cô nói thẳng thắn ra thì có khi tôi còn có hứng đồng ý với cô, nhưng cô giả nhân giả nghĩa như vậy, tôi chỉ cảm thấy càng ghê tởm hơn!”.
Tuy Hứa Tịnh Nhi cũng không hi vọng anh có thể dễ dàng chấp nhận cô, nhưng không ngờ cô đã hạ mình như vậy rồi, mà anh vẫn còn tức giận, nói với cô những câu nhẫn tâm như thế!
Cũng phải thôi, anh không tin bất cứ lời nói nào của cô, lúc này cũng chỉ cho rằng cô đang lùi để tiến, cho rằng cô bất chấp thủ đoạn để anh có thể đưa cô về tham dự buổi tiệc gia đình nhỉ?
Hoặc có thể là anh hận cô, cho nên cô có nói gì hay làm gì, thì trong mắt anh vẫn đều là sai, có lẽ cô sống trên đời này cũng là sai nốt!
Cố Khiết Thần nói xong, như thể không muốn nghe cô nói nữa vậy, anh cúp luôn máy.
Hứa Tịnh Nhi nghe thấy tiếng tút tút, đôi mắt trở nên buồn bã thất thần…
–
Trợ lý từ phòng họp đi ra, thấy Cố Khiết Thần đứng nghe điện thoại ở hành lang, vì anh đứng quay lưng về phía anh ta, anh ta không nhìn thấy biểu cảm lúc này của Cố Khiết Thần, thế là đi lên trước vài bước, nói nhỏ với Cố Khiết Thần: “Cố tổng, buổi họp…”.
Còn chưa nói hết, anh ta đã nhìn thấy Cố Khiết Thần cầm điện thoại trong tay đập mạnh xuống đất, phát ra âm thanh lớn.
Trợ lý giật thót tim, lưng toát đầy mồ hôi lạnh.
Vừa rồi anh ta có liếc thấy là điện thoại gọi đến của Hứa Tịnh Nhi, phải biết là khi sếp tổng đang họp thì gần như không bao giờ nghe điện thoại, tuy anh vẫn là bộ dạng lạnh lùng vô tình, nhưng anh vẫn tạm dừng cuộc họp và đi ra ngoài nghe điện thoại, đủ để thấy Hứa Tịnh Nhi vẫn khác so với những người khác.
Chỉ là… sao mới có một lúc mà sếp đã trở nên đáng sợ như vậy chứ?
Từ sau khi anh và Hứa Tịnh Nhi kết hôn với nhau, tính cách của anh càng lúc càng nóng, trước đây tính khí anh cũng không tốt lắm, nhưng anh sẽ không để lộ ra ngoài, chỉ âm thầm khiến người ta không sống nổi, nhưng bây giờ anh gần như trong trạng thái mất kiểm soát!
Mỗi lần gặp Hứa Tịnh Nhi, anh đều sẽ mất kiểm soát.
Xem ra Hứa Tịnh Nhi trong lòng sếp còn đặc biệt gấp trăm lần so với những gì anh ta nghĩ!
Cố Khiết Thần đập điện thoại nhưng vẫn chưa hả giận, anh nhớ lại từng câu nói vừa rồi Hứa Tịnh Nhi nói với anh, như những chiếc kim nhọn đâm mạnh vào tim anh.
Cơn tức giận chiếm toàn bộ đầu anh, khiến anh không làm chủ được mình, chỉ muốn Hứa Tịnh Nhi cũng cảm nhận được sự đau đớn giống như anh.
Nhưng có tác dụng gì không? Người phụ nữ như Hứa Tịnh Nhi, đến tim còn không có thì làm sao biết đau chứ?
Anh mỉa mai cô giả vờ dịu hiện, thực ra trong lòng anh hiểu rất rõ, cô không hề giả vờ, mà là dịu hiền thật sự, vì… cô không để ý đến anh, cho nên mới phóng khoáng nói sau này không làm phiền anh, không can thiệp cuộc sống của anh, thậm chí có thể ngang nhiên đẩy anh đến với người phụ nữ khác!
Hừ, đây là người vợ tốt mà anh lấy đấy! Tốt, rất tốt!
–
Đồng thời lúc này.
Sau khi Tô Tử Thiến bị Hứa Tịnh Nhi nói cho cứng họng ở trung tâm thương mại xong, trong lòng khó chịu, càng nghĩ càng tức, làm sao cũng không thể thoải mái hơn, thế là đeo kính râm và khẩu trang đi vào trong quán bar uống rượu.
Chị Lệ là người quản lý của cô ta, khi tìm thấy cô ta thì cô ta đã uống hết 12 chai bia, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.