Chương 750
Lời còn chưa nói hết, cửa văn phòng đã được mở ra, kèm theo đó là tiếng giày cao gót gõ xuống nền nhà. Tả Tư mặc đồng phục công tác màu đen già dặn đi tới.
Tả Tư thuận tiện ném chìa khóa cầm trong tay vào ngăn tủ bên cạnh, ngay sau đó ánh mắt dừng trên mặt Hứa Tịnh Nhi, mỉm cười nhàn nhạt: “Quả nhiên cô ở đây!”.
Quả nhiên.
Hứa Tịnh Nhi ngước mắt nhìn cô ta: “Cố Khiết Thần bảo cô đến đây?”.
Ngay cả chìa khóa văn phòng cũng đưa cho cô ta, để cô ta có thể tùy ý ra vào?
Tả Tư không trả lời, mà là nhìn về phía trợ lý Lâm, nói: “Ra ngoài rót hai tách cà phê cho chúng tôi đi, chuyện anh không biết, để tôi nói cho cô ta”.
Trợ lý Lâm không khỏi kinh ngạc, sao cô ta biết lúc nãy anh ta nói những lời đó với Hứa Tịnh Nhi? Chẳng lẽ vừa rồi cô ta đứng ở cửa nghe lỏm?
Dường như nhìn thấu tâm tư của anh ta, Tả Tư lại khinh thường cười nhạt: “Cô Hứa không có được đáp án từ Cố tổng, sau đó lại lẻn vào văn phòng, phá két sắt. Cô ta muốn biết cái gì còn không đủ rõ ràng hay sao?”.
Hứa Tịnh Nhi rủ mí mắt xuống, nói với trợ lý Lâm: “Anh ra ngoài đi, tôi trò chuyện với cô ta”.
Trợ lý Lâm vẫn quen nghe lời Hứa Tịnh Nhi, gật đầu, đứng dậy rời đi, cẩn thận đóng cửa văn phòng lại.
Tả Tư bước lên phía trước, ngồi xuống ghế sofa, đối mặt với Hứa Tịnh Nhi.
Khí chất cô ta rất mạnh mẽ, bất kể thế nào cũng có tư thái ưu việt cao hơn người khác một bậc. Đặc biệt là ánh mắt từ trên cao nhìn xuống của cô ta, càng tăng thêm phong thái nữ vương.
Hứa Tịnh Nhi cũng không thiếu tư thái đó, cô tùy ý ngồi tại chỗ, ánh mắt hờ hững, vẻ mặt cũng hờ hững.
Hai người im lặng giằng co một lúc, Tả Tư là người phá vỡ sự im lặng trước tiên. Cô ta khẽ cười một tiếng, giọng nói có chút tán thưởng: “Hứa Tịnh Nhi, tôi luôn rất thích cô, chỉ là đáng tiếc, chúng ta định sẵn không thể thành bạn bè”.
Hứa Tịnh Nhi nâng mí mắt lên.
“Không phải cô muốn biết vì sao Cố tổng muốn ly hôn với cô, vì sao tôi lại giúp anh ấy à? Cố tổng niệm tình trước kia với cô, anh ấy không muối nói thật làm cô tổn thương. Không sao, người xấu để tôi làm, anh ấy không thể nói ra được, tôi nói thay anh ấy!”.
Tả Tư lười biếng dựa người vào ghế sofa, hai tay tao nhã bắt chéo nhau, ánh mắt lạnh nhạt, khóe môi khẽ cong: “Cố tổng sẽ không cho phép Tập đoàn Cố Thị rơi vào tay người khác, hơn nữa, đằng sau chuyện của ông cụ Cố không hề đơn giản, bây giờ chuyện anh ấy cần làm quan trọng hơn chuyện tình yêu nam nữ nhiều. Còn tôi, tôi thì rất đơn giản, thứ mà Tả An muốn có, tôi nhất định sẽ hủy hoại nó. Tập đoàn Cố Thị cậu ta sẽ không thể có được, Tập đoàn Tả Thị cậu ta cũng đừng hòng”.
“Vì vậy, tôi và Cố Khiết Thần có cùng mục tiêu, chúng tôi sẽ liên hôn”.
Liên hôn.
Từ này cũng không phải lần đầu cô nghe được, nhưng trước đó đều chỉ là tin đồn các kiểu, chưa từng được xác thực. Bây giờ, từ này lại được nói ra từ miệng chính chủ, đã chứng thực chuyện này.
Cố Khiết Thần thật sự muốn liên hôn với Tả Tư, cho nên… lúc đó Cố Khiết Thần ly hôn với cô chỉ là trải đường mà thôi. Suy cho cùng, cô chiếm vị trí vợ chính thức thì sao Tả Tư chen vào được?
Hứa Tịnh Nhi không nói được cảm xúc lúc này của mình là gì. Cuối cùng cũng có được đáp án, có được lời giải thích, hay là… quanh đi quẩn lại, rốt cuộc cô vẫn là người bị ruồng bỏ?