CỐ TỔNG SỦNG THÊ



Chương 28
Cố Văn cúi đầu nhìn Mộc Mai, khế nói: “Nếu như cô ấy tỉnh sẽ đi cùng tôi, nếu như không tỉnh thì một mình tôi đi.


Vốn chuẩn bị đưa cô đi xem bất ngờ nhưng không ngờ rằng nửa đường lại gặp phải dáng vẻ của cô đang mất hồn như thế, suýt chút nữa dọa anh một trận.

Xe dừng lại trước cửa biệt thự, Ngôn Bảo xuống xe nhắc nhở: “Anh vẫn nên đánh thức mợ chủ dậy thôi.

” Ngủ như vậy, hai người không có cách nào xuống xe được.



Cố Văn không gọi cô, khẽ ôm lấy cô đến bên cửa xe, Ngôn Bảo lấy xe lăn ra, anh cẩn thận đỡ người ngồi lên xe lăn, cứ như vậy ôm lấy cô đi vào trong biệt thự.

Chị An ra ngoài đón, nhìn thấy Mộc Mai và Cố Văn ở cùng nhau, trong lòng thở phào nhẹ nhõm: “Cậu chủ, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi, cậu xem…”
“Dọn vào trước đi, lát nữa chờ cô ấy tỉnh dậy thì gọi cô ấy xuống tầng ăn cơm.

Trở về phòng ngủ, Cố Văn cẩn thận đặt cô lên giường, thấy cô vẫn nắm lấy áo mình, chỉ có thể cởi áo khoác ra nhẹ nhàng đắp lên người cô.

Thở dài một hơi, đang chuẩn bị di chuyển xe lăn ra bên ngoài liền thấy Mộc Mai mở mắt.

“Có phải tôi đã ngủ thiếp đi không?”
Giọng nói của Mộc Mai hơi khàn, có lẽ bởi vì đã ở trong xe khóc quá lớn nên mới ngủ thiếp đi.

“Mệt thì ngủ tiếp đi, chờ cô tỉnh rồi thì xuống lầu ăn cơm.

” Cố Văn khẽ võ về Mộc Mai, muốn để cô ngủ tiếp.

“Tôi không ngủ nữa.

” Mộc Mai lắc đầu, từ trên giường ngồi dậy: “Anh không ăn cơm sao? Hôm nay tôi lại gây phiền phức cho anh rồi.



Gương mặt Mộc Mai mang theo sự hối lỗi, cô không ngờ rằng bản thân lại mất kiểm soát như vậy, nếu như có thể, cô hy vọng trạng thái như vậy của mình sẽ không bị Cố Văn nhìn thấy.

“Nói lời ngốc nghếch gì vậy chứ?
Chúng ta là vợ chồng.


Trước kia Cố Văn không hề có khái niệm về gia đình, cho dù là nhà họ Cố, ấn tượng của anh cũng chỉ là những mưu mô, không có cái gì được gọi là tình thân.

Vợ chồng, gia đình, chỉ sau khi thực sự hiểu được ý nghĩa của những từ này bạn mới hiểu được sự ấm áp đó là như thế nào.

Mộc Mai đẩy Cố Văn xuống lầu, chị An đã hâm nóng thức ăn.

“Mợ chủ, cô tỉnh rồi?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô không nói nhiều như chị An vẫn nghe ra giọng nói khàn khàn của cô, nhìn vào bên trong tủ lạnh: “Mợ chủ, tôi làm lê hấp đường phèn cho cô nhé, có tác dụng tốt cho họng.


“Cảm ơn chị, chị An.


Ngồi trước bàn ăn, Mộc Mai chần chừ một lúc vần quyết định kể sự việc cho Cố Văn.


“Chiếc thẻ lần trước anh đưa cho tôi, tôi đã đưa nó cho bệnh viện rồi.

” Cô cẩn thận nhìn sắc mặt của Cố Văn, giống như sợ rằng anh sẽ tức giận: “Tôi sợ phí thuốc thang của mẹ tôi bị nhà họ Mộc dừng chỉ trả, vì vậy mới dùng thẻ đó trả viện phí.


Cố Văn không hề quan tâm nói: “Cô muốn là được.


Mộc Mai sững sờ, còn cho rằng Cố Văn sẽ nói gì đó, nhưng không ngờ anh lại có phản ứng này.

1G Van “Ừm?” Anh ngẩng đầu, mỉm cười dịu dàng.

“Anh…Sao anh lại đối xử tốt với tôi như vậy?”
Cố Văn đột nhiên cười, dịu dàng nhìn cô: “Đồ ngốc, bởi vì cô là vợ của tôi.

Cô là vợ của tôi, tôi không đối tốt với cô thì còn đối tốt với ai?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi