Chương 1030
Trong đôi mắt đen láy ấy, sớm đã không còn sự bốc đồng và tùy hứng của ngày xưa nữa.
Thay vào đó, là hiểu chuyện và điềm đạm.
Cô ấy đã thay đổi.
Thực sự đã thay đổi rất nhiều.
Mà đây ắt hẳn là điều mà nhiều người hay gọi là “trưởng thành chỉ trong một đêm.”
“Bỗng nhiên cảm thấy có chút thương cô ấy.” Nam Khuê nói.
“Lúc trước cô ấy ép em rời đi, ép em và anh phải chia lìa, em không hận cô ấy à?”
“Trước khác, nay khác. Em nhớ lúc trước anh từng nói cha mẹ của cô ấy đều bị tai nạn xe hơi mà ra đi, ông nội là người thân duy nhất của cô ấy trên đời này. Nếu ngay cả ông nội cũng rời đi, cô ấy chắc sẽ không thể chịu đựng nổi!”
Lục Kiến Thành nắm chặt tay Nam Khuê: “Cho nên ngay từ đầu, anh đã hứa với ông ấy rằng sau này chúng ta sẽ là người nhà ngoại của cô ấy. Nếu cô ấy sẵn lòng, cô ấy có thể nhận mẹ của anh làm mẹ nuôi, Khuê Khuê, em có để ý không?”
Nam Khuê lắc đầu: “Em không ngại đâu.”
“Nếu cô ấy đã thành toàn cho chúng ta, sao chúng ta lại không thể bao dung cô ấy chứ?”
Khi đến phòng chụp ảnh, nhìn thấy những bức ảnh của các bà mẹ mang thai bên trong, Nam Khuê lập tức bị thu hút.
Đủ loại phong cách khác nhau, thực sự là cái gì cần có đều có.
Nhưng mà nhiều như vậy, cũng mang lại nhiều phiền não.
Lúc chọn trang phục, Nam Khuê trực tiếp bị vướng vào cảm giác xoắn xuýt, thấy cái này được, cái kia cũng cảm thấy được.
Chọn tới chọn lui, vẫn không biết nên chọn cái nào, bỏ cái nào trong tám bộ đồ kia.
Bởi vì sức lực có hạn, cũng không muốn mình quá mệt mỏi, nên cô quyết định chỉ chụp bốn hoặc năm bộ là đủ rồi.
Cuối cùng, cô dứt khoát không nhìn, trực tiếp đưa album ảnh cho Lục Kiến Thành: “Anh chọn đi, anh chọn cái nào thì em chụp cái đấy.”
“Em chắc chưa?” Lục Kiến Thành hỏi.
Hai phút sau.
Tám bộ đồ mà Nam Khuê phân vân chọn đi chọn lại, Lục Kiến Thành lại nhanh như cơn lốc đã chọn xong.
“Chọn xong rồi à? Nhanh vậy sao?” Nam Khuê hỏi.
Lục Kiến Thành gật đầu khẳng định: “Ừm, bốn bộ này đẹp nhất.”
Nam Khuê gật đầu, sau đó nhanh chóng đi thay quần áo.
Tuy nhiên, đợi khi cô thay quần áo xong đi ra, phát hiện Lục Kiến Thành đang yêu cầu người ta đổi thợ chụp ảnh.
“Nhiếp ảnh gia này chụp rất tốt mà, đó cũng là nhiếp ảnh gia đoạt huy chương vàng do họ giới thiệu đấy.” -Nam Khuê nói.
“Ừm, đúng là chụp rất đẹp, nhưng vẫn phải đổi người khác.” Lục Kiến Thành khá kiên trì.
Ngược lại, Nam Khuê thế nào cũng được, cho nên cứ làm theo ý của Lục Kiến Thành.
Thế nhưng đến lúc trang điểm, Nam Khuê cuối cùng cũng biết được lý do vì sao.