CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1033

Ngay lúc này, dường nhất tất cả những cảm xúc tiêu cực đang chồng chất trong lòng anh.

Lâm Tư Vũ ngây người ngồi một góc, toàn bộ cơ thể của cô ấy đều đang run rẩy, suốt quá trình đều không nói câu nào cả.

Nhưng đôi mắt đó lại gắt gao nhìn chằm chằm vào ánh đèn của phòng phẫu thuật.

Dường như trên mặt của cô ấy không có bất cứ cảm xúc gì.

Phong Hàng ngồi bên cạnh cô ấy, một tay vỗ lên vai của cô ấy, nhẹ giọng an ủi: “Không sao đâu, người tốt đều được trời phù hộ, tôi tin rằng ông trời sẽ phù hộ cho hai mẹ con bọn họ.”

Lâm Tư Vũ vẫn không có phản ứng gì, dường như toàn bộ khuôn mặt của cô ấy bình tĩnh đến lạ thường.

Nhưng nếu có người quan sát tỉ mỉ sẽ nhận ra, biểu cảm đó vốn không phải là bình tĩnh.

Mà là ngơ ra.

Là vô cùng hoảng sợ.

Ròng rã hai tiếng trời, đèn trong phòng phẫu thuật vẫn sáng.

Suốt cả quá trình đều chưa từng tắt.

Y tá ở trong đó cứ ra ra vào vào, tới tới lui lui.

Lục Kiến Thành chỉ quan sát vẻ mặt căng thẳng của mấy cô ấy, thậm chí, anh còn không dám giữ tay các cô ấy lại để hỏi xem tình hình thế nào rồi.

Anh sợ.

Sợ muốn chết.

Đã ba tiếng trôi qua, đèn vẫn sáng như cũ.

Nhìn thấy Lâm Tư Vũ vẫn ngồi yên ở đó, cuối cùng Lục Kiến Thành không nhịn được nữa.

Anh đi qua, nện một quyền lên bức tường sau lưng Lâm Tư Vũ.

Tiếng động vô cùng lớn này làm cho Lâm Tư Vũ sợ hãi, mở to hai mắt nhìn anh.

Giọng nói run rẩy, vẻ mặt của cô ấy tái nhợt nhìn Lục Kiến Thành: “Nếu em nói là em không đẩy cô ấy, cũng không hại cô ấy thì anh tin không?”

“Lâm Tư Vũ?” Lục Kiến Thành gọi tên cô ấy đầy tức giận.

Cuối cùng không nhịn được, anh túm lấy áo của cô ấy, ánh mắt dữ tợn như một con thú: “Tôi không ngờ cô lại có lòng dạ độc ác như thế.”

“Cô chỉ cần nhớ kỹ một câu này thôi, nếu Khuê Khuê và đứa bé trong bụng cô ấy xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì tôi nhất định sẽ để cho nhà họ Lâm của cô phải trả nợ bằng máu.”

Tất cả những lời này hệt như đều đã được dự đoán trước.

Thế nên, Lâm Tư Vũ vậy mà lại vô cùng bình tĩnh.

Thậm chí cô ấy còn không nói một câu cầu xin tha thứ nào cả.

Nhưng mà, sự bình tĩnh và lạnh lùng của cô ấy càng chọc cho Lục Kiến Thành tức hơn.

Đột nhiên anh lao về trước, túm lấy cổ của cô ấy, sức lực rất lớn, hận không thể bóp ch3t cô ấy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi