Chương 1128
Phương pháp còn lại là đi ra nước ngoài để điều trị, phương pháp này sẽ tiên tiến hơn, nhưng cũng sẽ mạo hiểm hơn.
Với phương pháp thứ hai thì chỉ cần có tim phù hợp thì sẽ có thể tiến hành phẫu thuật thay tim ngay.
Nhưng nó có thể sẽ để lại di chứng nghiêm trọng, phải uống thuốc cả đời.
Cũng có thể ca phẫu thuật sẽ thành công, sự thích ứng của em bé tốt thì mấy năm sau đã có thể sống như người bình thường rồi.
Sau khi biết hai cách này, Nam Khuê đã suy nghĩ cả một đêm.
Nhìn con đang phải chiếu đèn trong bệnh viện, trái tim cô đau như muốn vỡ ra.
“Em trai” vẫn còn nằm trong bệnh viện, tuy bệnh viện không cho phép vào trong và đã có y tá chuyên nghiệp chăm sóc rồi, nhưng đứa bé nhỏ như vậy, cô làm sao có thể đành lòng để lại một mình nó ở trong bệnh viện được chứ.
Còn về “anh trai”, có thể là vì cảm nhận được “Em trai” đang không ở bên cạnh nên hai ngày này vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.
Trước đây, bé không hề uống sữa bình, nhưng hai ngày này chủ yếu đều là uống sữa bột.
Khi nào sữa của Nam Khuê đủ thì cô sẽ gửi một ít sữa tươi về nhà cho bé.
Vì chăm sóc cho “em trai”, Nam Khuê đã mấy ngày không về nhà rồi.
Đến tận khi bệnh vàng da của “Em trai” có thể xuất viện, Nam Khuê mới bế “Em trai” cùng về nhà.
Hai người vừa nhìn thấy “Anh trai”, “Anh trai” liền lập tức mỉm cười, đồng thời còn khoa tay múa tay chào đón bọn họ.
“Con yêu, xin lỗi con, hai ngày này mẹ đã bỏ bê con rồi, mẹ không cố ý đâu, bởi vì “Em trai” bị bệnh rất nặng, em ấy cần mẹ chăm sóc hơn.”
Nam Khuê cúi đầu xuống rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi má mềm mại của “Anh trai” một cái.
Là áy náy, càng là đau lòng.
Điều duy nhất khiến cho cô vui vẻ yên tâm là hai ngày này Tiễn Nam đã giúp cô đưa “Anh trai” đến bệnh viện làm kiểm tra toàn diện rồi.
Tình hình sức khỏe của “Anh trai” rất tốt, tất cả đều bình thường.
Cũng chính vào thời khắc này, Nam Khuê đã hạ quyết tâm.
Cô phải đưa con ra nước ngoài điều trị, cho dù có chút mạo hiểm, nhưng cô nhất định phải thử một lần.
Hoặc đây cũng có thể là cách giúp cô tìm ra con đường để thoát khỏi tình cảnh khó khăn này.
Những ngày này, cô cũng điên cuồng tìm kiếm điều tra rất nhiều tạp chí và tin tức, sau khi thay tim, tỉ lệ người có thể sống cuộc sống bình thường cũng rất cao, hoàn toàn không phải là xác suất hiếm có gì.
Thay vì để cho con sống trong nỗi lo sợ khi cái chết đang đến gần từng ngày, sống trong nỗi sợ hãi luôn chầu chậc, thời gian sống phải đếm ngược từng ngày thì cô càng hy vọng con sẽ vượt qua giai đoạn khó khăn này, sau khi thay tim có thể sống nhưng một người bình thường.
Cô cũng tin rằng, ông trời sẽ không tàn nhẫn như vậy đâu, ông nhất định sẽ chừa lại một con đường sống cho cô và con.
Quyết định xong, ngày hôm sau Nam Khuê liền đi đến bệnh viện.
Cô muốn đem hết tất cả mọi chuyện, bao gồm cả tình hình bệnh tình của con và quyết định của bản thân nói hết cho Lục Kiến Thành biết.