CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1282

Thảo luận xong, Tiểu Niệm Khanh đeo giày vào, đôi chân nhỏ lạch bạch đi ra chỗ Vân Thư.

“Bà ơi, cháu nhớ mẹ, cháu muốn gọi video cho mẹ.”

“Bà ơi, cháu cũng nhớ mẹ nữa.”

Hai đứa bé đồng thanh nói.

Vân Thư cũng không nghĩ ngợi nhiều, liền đưa điện thoại cho chúng: “Được rồi, vậy gọi video gặp mẹ nhé.”

“Cảm ơn bà nội!”

Cầm được điện thoại, hai đứa nhỏ liền đi ra ngoài một cách bí ẩn.

Vân Thư ở phía sau gọi theo: “Hai đứa gọi video sao phải chạy ra xa thế làm gì?”

“Bà, đây là bí mật!”

Nói xong, hai đứa bé từ trong phòng nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Ra đến bên ngoài, chúng tìm một nơi yên tĩnh, sau đó lập tức tìm số điện thoại của Lục Minh Bác gọi.

Ở bên kia, Lục Minh Bác gần như không dám tin vào những gì mà mắt mình đang nhìn thấy.

Thư Nhi?

Ông cầm điện thoại lên, hai tay run lẩy bẩy.

Bà ấy sao lại chủ động gọi điện thoại cho ông?

Trong năm năm qua, kể từ khi sức khỏe của Kiến Thành tốt hơn sau lần bị trúng đạn, bà ấy chưa một lần nào chủ động gọi điện cho ông.

Đây là lần đầu tiên.

Lục Minh Bác không thể không cảm động.

Cầm điện thoại lên, ông nhấn nút nhận cuộc gọi và thận trọng nói: “Thư Nhi, bà tìm tôi à?”

Tuy nhiên, Lục Minh Bác còn chưa dứt lời, đã bị hai tiếng “ông nội” của Tiểu Niệm Khanh và Tiểu Tư Niệm cắt ngang.

 

“Ông nội, không phải là bà nội, là bọn cháu!” hai đứa nhỏ nói.

Lục Minh Bác liền dịu dàng nói: “Niệm Khanh, Tư Mặc, các chác tìm ông nội có việc gì vậy?”

Lúc này, không thể phủ nhận là trong lòng ông có chút hụt hẫng.

Nó khiến ông được một phen hạnh phúc trong vô vọng.

“Ông nội, ông có bị thương không?”

“Niệm Khanh sao lại hỏi như vậy?”

“Bởi vì vừa mới có người về nói có người rất hung dữ bắt ông đi, bà nội rất lo lắng cho ông!”

“Ý cháu là? Bà nội đang lo lắng cho ông sao?” Lục Minh Bác gần như không dám tin hỏi lại.

Tiểu Tư Mặc gật đầu lia lịa, giải thích rất nghiêm túc: “Đương nhiên, bà nội vừa nghe nói ông có thể đã xảy ra chuyện, thì ngay cả cuốn tạp chí mà bà thích nhất cũng không xem nổi nữa.”

“Nhưng mẹ với bà đều giống nhau, rất kiêu ngạo, cuộc điện thoại này không phải là cháu với em trai muốn gọi đâu, mà là bà nội bảo bọn cháu gọi, bà nội bảo bọn cháu hỏi ông có chuyện gì không?”

Trái tim ông như đang rung động.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi