Chương 1386
Lời của Nam Khuê lập tức thức tỉnh Lâm Tiêu.
“Thiếu phu nhân, cô thật sự khiến tôi bất ngờ và mở mang tầm mắt, những thứ tôi không nghĩ đến cô đều đã nghĩ đến.”
“Có thể là có liên quan đến nghề bác sĩ, tôi đã tiếp xúc với tình huống tương tự, quan trọng hơn là, Tiễn Nam đã hướng dẫn cho tôi về phương diện này, thực sự mà nói, anh ấy mới là người giỏi nhất.”
“Vậy thật sự là cảm ơn anh Chu.” Lâm Tiêu nói.
Nhưng ngay sau đó, cậu lại nghĩ tới một vấn đề quan trọng.
Vì vậy, cũng trở nên càng lo lắng hơn.
Thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của Lâm Tiêu, Nam Khuê chủ động mở lời: “Anh có gì muốn hỏi thì hỏi đi.”
Thật ra, cho dù Lâm Tiêu không hỏi, thì cô cũng đoán được tám chín phần.
“Thiếu phu nhân, đầu tiên, tôi không có bất kỳ nghi ngờ gì về suy đoán của cô. Chỉ là anh Chu có lòng mến mộ cô, hiện tại tổng giám đốc Lục tổng lại không ở bên cạnh cô”
Nói đến đây, Lâm Tiêu đột nhiên không nói tiếp được nữa.
Nhưng suy nghĩ một hồi, cậu lại kiên trì, tiếp tục hỏi tiếp.
“Thiếu phu nhân, cô có từng nghĩ tới, nếu tổng giám đốc Lục thật sự không thể về được nữa, cô và anh Chu?”
“Lâm Tiêu!” Đột nhiên, Nam Khuê mở miệng, nghiêm khắc ngăn cậu lại: “Kiến Thành là lãnh đạo của anh, là chồng của tôi, cho dù có xảy ra chuyện gì, tôi tin anh ấy nhất định sẽ trở về.”
“Anh ấy từng hứa với tôi, anh ấy sẽ không thất hứa đâu.”
“Nếu như” Nói đến đây, giọng Nam Khuê nhỏ đi: “Cho dù thật sự có chuyện gì, anh ấy thất hứa, không thể trở về bên cạnh tôi. Thì những gì anh lo lắng cũng sẽ không bao giờ xảy ra.”
Ở trong lòng tôi, tôi và Tiễn Nam mãi là bạn bè, trước kia là vậy, hiện tại, sau này cũng sẽ chỉ là bạn bè.”
“Cả đời này, ngoại trừ Kiến Thành, tôi sẽ không ở bên bất kỳ người đàn ông nào nữa. Cho dù anh ấy có thất hứa, tôi cũng sẽ tuyệt đối không thất hứa.”
Tất cả những lời Nam Khuê nói đều nằm trong dự liệu.
Nhưng khi chính tai nghe thấy những lời này, trong lòng Chu Tiễn Nam vẫn có chút đau buồn.
Anh ấy biết, có những đoạn tình cảm bỏ lỡ rồi là bỏ lỡ rồi.
Đời này kiếp này, anh ấy và Khuê Khuê đều không còn khả năng nữa.
Nhưng mặc dù vậy, anh ấy vẫn muốn bảo vệ cô, khiến cho cô hạnh phúc.
Nếu là trước kia, anh ấy có thể còn có một vài ý nghĩ đê hèn;
Nhưng bây giờ, anh ấy chỉ hy vọng Lục Kiến Thành có thể trở về sớm hơn, bình an, khỏe mạnh trở về.
Nếu có thể, anh ấy tình nguyện lên chuyến bay đó, và người gặp tai nạn máy bay là anh ấy.
Nếu anh ấy không thể cho cô hạnh phúc, anh sẽ chọn tác thành cho hạnh phúc của cô.
Khi Lâm Tiêu và Nam Khuê đẩy cửa ra, Chu Tiễn Nam lập tức xoay người, sau đó nấp mình ở góc đường.
Nhìn thấy cảnh này, trái tim Đông Họa có chút chua xót.
Cô ấy đi lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Chu Tiễn Nam, thản nhiên cười nói: “Sao lại không đi thăm Khuê Khuê?”