Chương 1391
Thấy Lục Minh Bác đồng ý nhanh như vậy, thành thật mà nói, Nam Khuê vô cùng bất ngờ.
Cô biết, cha chồng cô đã không quan tâm tới việc của công ty nhiều năm rồi.
Cũng không sẵn lòng quay trở lại.
Cô ban đầu còn tưởng rằng phải thuyết phục một phen, không ngờ rằng cha chồng cô lại dễ dàng đồng ý như vậy.
Thấy cô nghi ngờ, Lục Minh Bác chủ động nói: “Kiến Thành mất tích, mẹ con vẫn đang nằm trên giường bệnh, công ty không chỉ là mối bận tâm của họ, mà còn là tâm huyết cả đời của ông nội. Vì mọi người, cha nhất định sẽ bảo toàn công ty.”
“Nếu không tới lúc Vân Thư tỉnh dậy, cha còn mặt mũi nào mà gặp bà ấy nữa.”
“Cảm ơn cha!”
Nam Khuê thực lòng muốn nói câu “Cảm ơn!”
“Không cần cảm ơn, đây là trách nhiệm mà cha nên gánh vác mà.”
Đột nhiên, Lục Minh Bác nhìn Nam Khuê: “Khuê Khuê, có phải con đang điều tra vụ tai nạn xe hơi của mẹ và vụ tai nạn máy bay của Kiến Thành không?”
“Vâng!”
Dù trong lòng có nghi ngờ, nhưng xét đến thân phận của mình, hiện tại không có bằng chứng xác thực, tất nhiên cô không thể nói với cha chồng rằng mọi chuyện đều do mẹ con Hạ Nhu gây ra.
Lục Minh Bác hỏi thẳng cô: “Có manh mối gì không?”
“Có một ít rồi ạ.”
Nam Khuê không giấu giếm và nói ra sự thật.
“Khuê Khuê, thực ra trong lòng con đã có đối tượng nghi ngờ rồi phải không? Có thể nói cho cha biết không?”
Câu hỏi này thực sự khiến Nam Khuê vô cùng khó xử.
Cô im lặng, không biết phải nói thế nào.
Cuối cùng Lục Minh Bác chủ động phá tan sự im lặng này: “Thực ra con không nói cha cũng biết, con nghi ngờ những việc này đều là do Hạ Nhu và Quý Dạ Bạch làm, đúng không?”
“Con đừng lo, cha không phải muốn bao che cho họ đâu. Sở dĩ hôm nay cha hỏi con là muốn đích thân nói với con rằng, nếu thật sự có bằng chứng chứng minh là do hai mẹ con họ làm, con nhất định phải đòi lại công bằng cho Thư Nhi và Kiến Thành.”
“Cha tuyệt đối sẽ không nương tay, sẽ đích thân tống bọn họ vào tù để chịu sự trừng phạt của pháp luật.”
“Cha, những lời cha nói là thật ạ?” Nam Khuê ngước mắt lên nhìn ông.
Lục Minh Bác gật đầu một cách chắc chắn: “Đương nhiên, cha dùng tính mạng của Thư Nhi và Kiến Thành ra thề, tuyệt đối sẽ công tư phân minh.”
“Cảm ơn cha, có câu này của cha con có thể yên tâm đi điều tra rồi ạ.”
Vào buổi chiều, Nam Khuê xuất viện.
Vừa xuất viện, cô đã hẹn gặp một người nào đó ở quán cà phê.