CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 145

“Chậc chậc chậc…” Người đàn ông đi lên phía trước, nghiêm túc quan sát cô một lần rồi hâm mộ nói: “Đúng là không thể tưởng tượng được, một người vừa già vừa xấu như Đỗ Quốc Khôn mà lại có thể sinh được một cô con gái bảo bối như hoa như ngọc thế này.”

Đỗ Quốc Khôn trên giường bệnh nghe vậy thì mạnh mẽ xiết chặt nắm đấm.

“Tôi nói lại lần nữa, tôi và ông ta không có bất kỳ quan hệ nào cả, thả tôi đi.”

“Ai da, tính khí của cô gái nhỏ cũng rất bướng bỉnh nha.”

Người đàn ông cười tránh đường, Nam Khuê nâng bước lên, nhưng hai người đàn ông ở cửa vẫn chặn cô lại.

“Mấy người chặn tôi lại cũng vô ích, tôi không có đồng nào cả.”

“Tôi không quan tâm, thiếu tiền thì trả tiền là đạo lý hiển nhiên, Đỗ Quốc Khôn thiếu tiền của tôi, nếu như ông ta không trả được thì phải do con gái ngoan là cô trả. Chỉ cần cô trả tiền, tôi sẽ lập tức cho cô đi ngay.”

“Tôi không có tiền.”

Nam Khuê đứng thẳng người, khí thế mạnh mẽ.

Người đàn ông hút hơi thuốc cuối, sau đó trực tiếp ném xuống đất, dùng đôi giày da mạnh mẽ đạp lên.

“Cô gái nhỏ, tôi khuyên cô nên ngoan ngoãn trả tiền, nếu không…” Ánh mắt người đàn ông trở nên hung dữ: “Mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy đâu.”

Mặc dù có chút sợ hãi, nhưng Nam Khuê vẫn nắm chặt tay, đón lấy ánh mắt của anh ta, vẻ mặt lạnh như băng: “Đừng nói đến chuyện tôi không có tiền, cho dù tôi có tiền thì tôi cũng sẽ không trả thay cho ông ta, anh nghe rõ chưa?”

“Ha, rất tốt.”

Người đàn ông cười lạnh, vẫy tay: “Mang đi.”

Người đàn ông ở cửa nhanh chóng nắm lấy cánh tay Nam Khuê, trực tiếp kéo cô ra.

“Mấy người làm gì vậy? Thả tôi ra.” Nam Khuê kịch liệt phản kháng.

Nhưng trong chớp mắt, tay của cô vẫn bị người đàn ông kia nắm lấy.

Sức của người đàn ông kia rất lớn, chỉ một lát sau cổ tay của cô đã đỏ lên, vô cùng đau đớn.

“Mấy người muốn làm gì? Thả con gái của tôi ra.”

Đỗ Quốc Khôn đột nhiên nhảy từ trên giường xuống lao đến chỗ hai người đàn ông kia, dáng vẻ vô cùng tình thân.

Nam Khuê nhìn vậy thì chỉ cảm thấy buồn cười.

Lúc này mới biết đến cứu cô sao?

Lúc ông ta lừa cô đến đây, lúc ông ta lừa cô vào hang hổ sao không nghĩ đến trường hợp cô sẽ gặp nguy hiểm?

Đỗ Quốc Khôn đâu phải đối thủ của mấy người đàn ông trẻ tuổi khỏe mạnh này, chưa đến hai phút đã bị đánh ngã.

Người đàn ông nhìn ông ta, lạnh lùng uy hiếp: “Đỗ Quốc Khôn, ông hiểu rõ tình huống này nhất, nếu hôm nay không trả xong nợ, tôi sẽ chặt tay của ông.”

“Đừng, không thể, tôi đã nói rồi, tôi sẽ trả tiền, con gái của tôi có tiền.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi