CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1501

“Mạc Hàn, sao anh lại vào đây? Không phải anh đã đi làm rồi sao?”

Cố Mạc Hàn chỉ lạnh lùng nhìn cô ta: “Những gì em vừa nói đều là sự thật à?”

“Không, không phải vậy.”

“Mạc Hàn, anh đừng nghe mẹ nói bậy, mặt của em thực sự là bị xây xát thôi.”

Chu Hiểu Tinh còn chưa nói xong, ngay sau đó, Cố Mạc Hàn đã quay người rời đi.

Nhìn thấy bóng lưng anh rời đi, Chu Hiểu Tinh nhìn mẹ Chu, nhếch môi cười: “Mẹ, vẫn là cách của mẹ cao minh.”

“Đàn ông mà, chính là thích kiểu như vậy, nếu con chạy tới trước mặt cậu ta khóc lóc sướt mướt kể tội, cậu ta nhất định sẽ không tin, còn cảm thấy con ích kỉ.”

“Mẹ, con học được rồi.”

Trần Tranh nghe thấy tiếng gõ cửa, ngay lúc nhìn thấy Cố Mạc Hàn, tâm trạng có chút phức tạp.

Thiếu phu nhân đang đau lòng vì anh, bây giờ Trần Tranh cũng không biết là nên để anh vào hay là không để anh vào.

Trần Tranh cố ý chặn anh lại: “Nếu anh muốn gặp thiếu phu nhân, tôi sẽ vào thông báo, anh cứ ở đây đợi đi.”

“Không cần, tôi sẽ đích thân đi.”

Vừa dứt lời, anh đã nhìn thấy Nam Khuê ngồi trong phòng.

Vừa bước vào, anh lao tới thật nhanh.

Nghe thấy tiếng động, Nam Khuê chậm rãi quay người lại, đôi mắt bình tĩnh nhìn anh, giọng nói vô cùng lạnh lùng.

“Nếu em đoán không nhầm, anh đến đây là để đòi lại công bằng cho vị hôn thê của mình nhỉ!”

Cố Mạc Hàn nắm chặt tay.

Nam Khuê tiếp tục: “Em sẽ không ngăn cản anh, nếu như anh thực sự nghĩ rằng em đã ức hiếp cô ta, em tuyệt đối sẽ không đánh trả, để anh đánh lại gấp đôi, thế nào?”

“Nhưng nếu là anh hiểu lầm em, là cô ta ức hiếp người quá đáng, thì anh sẽ phải ở lại cùng em ba ngày ba đêm, thế nào?”

Cố Mạc Hàn đứng ở đó, nửa ngày vẫn không nói lời nào.

Nam Khuê cười cười, nhìn về phía anh: “Sao vậy, anh không dám à?”

“Chẳng phải anh đã thề thốt cho rằng em đánh cô ta, bắt nạt cô ta sao?”

“Được, tôi đồng ý với cô.” Cố Mạc Hàn nói.

“Vậy anh nghĩ kỹ đi, ba ngày ba đêm mà em nói, anh nhất định phải ở bên cạnh em một tấc cũng không rời.”

“Phải ăn cơm cùng em, phải dỗ em đi ngủ, cùng em đi dạo, em đi đâu, anh cũng phải đi đó, anh thật sự có thể làm được à.”

Cố Mạc Hàn do dự.

Anh nhìn Nam Khuê với ánh mắt thâm sâu: “Đổi cách khác không được sao? Nhất định phải là cái này à?”

“Cô cũng biết, tôi có vị hôn thê rồi mà.”

Nam Khuê kiên quyết lắc đầu: “Không được, không thể thương lượng nữa, anh tự mình cân nhắc đi.”

Nói xong, cô đứng dậy đi lên lầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi