Chương 1651
Cho nên, Lục Kiến Thành quyết định đánh thức cô dậy.
Đầu tiên anh đưa tay sờ vào má cô, nhưng không hiệu quả lắm, Nam Khuê vẫn ngủ say.
“Thật đúng là một con lợn lười biếng.”
Nở nụ cười cưng chiều, Lục Kiến Thành lại đưa tay véo má cô.
Lần này, cuối cùng Nam Khuê cũng có chút phản ứng.
Nhưng, cô chỉ đưa tay hất ra rồi ngủ tiếp.
Không còn cách nào khác, Lục Kiến Thành chỉ có thể kề sát đầu vào, sau đó cúi đầu nhẹ nhàng đâm râu mình vừa mới mọc ngày hôm qua vào Nam Khuê.
Râu mới mọc, mặc dù ngắn nhưng cứng vô cùng.
Cộng thêm làn da trên mặt Nam Khuê non mềm, bị đâm như vậy cô lập tức nổi nóng.
“Ai hả, cứ…”
Vào lúc cô bất mãn mở mắt ra, đang nói nửa chừng thì đột nhiên nhìn thấy Lục Kiến Thành.
Ngay lập tức, một nụ cười xuất hiện trên mặt Nam Khuê.
Cô đưa tay ra, vòng tay ôm cổ Lục Kiến Thành, nũng nịu nói: “Ông xã, sao hôm nay anh về sớm vậy?”
Bởi vì vừa ngủ dậy, giọng nói của cô rất nhẹ nhàng và mang theo chút mơ màng, trông rất mềm mại lại đáng yêu.
“Sớm?” Lục Kiến Thành cười, đưa đồng hồ đến trước mặt Nam Khuê, sau đó nói: “Nam Khuê tiểu thư, cô có biết mình đã ngủ sắp bốn tiếng rồi không.”
“Hả” Nam Khuê vò tóc, le lưỡi đáng yêu: “Không phải chứ, em cảm thấy dường như mình chỉ mới chợp mắt một lúc thôi.”
Nói xong, cô liền cảm thấy cảm xúc trong mắt người nào đó không đúng lắm.
Ừm, giống như có một ngọn lửa đang bùng cháy.
Bởi vì mang thai và ăn uống đủ chất, nên Nam Khuê đã đẫy đà hơn rất nhiều trong giai đoạn sau của thai kỳ.
Sự đẫy đà này, tất cả các bộ phận trên cơ thể đều phát triển theo rất nhiều.
Buổi trưa lúc ngủ, cô không bao giờ thích gò bó, cho nên luôn cởi đồ lót bên trong.
Mà lúc này, sự kết hợp hoàn hảo giữa lười biếng và quyến rũ này cộng thêm vừa rồi cô ôm anh, áo trên vai tụt xuống một đoạn, như thế càng thêm gợi cảm.
Vốn Lục Kiến Thành rất kiềm chế.
Nhưng khi nhìn thấy cô le lưỡi, anh lại không thể nhịn được.
Một bàn tay ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, và môi anh lấy đi toàn bộ hơi thở của cô.
“Ông xã.”
Nam Khuê cảm thấy mình bị ánh mắt của anh quyến rũ.
Cô ưm một tiếng, cả người không kiềm chế được dựa vào.
Môi hồng khẽ hé, dường như đang chờ đợi anh chiếm lấy.
Đã rất lâu không thân mật, lúc này bầu không khí đã đến, lại là hai người trưởng thành, hai người đều có hơi mất kiểm soát.
Không bao lâu sau, Nam Khuê cảm thấy chân tay mình mềm nhũn thành một vũng nước.