Chương 1734
Tiểu Tinh Thần rất ngoan, ngủ cũng rất say, làn da trắng nõn mềm mại như thạch khiến người khác khó có thể không yêu thích.
Niệm Khanh và Tư Mặc lại khá nghịch, hai bé ở cái giường bên cạnh đã thay đổi không biết bao tư thế.
Tóm lại chính là: Chân của anh đặt trên mặt em thì chân của em đặt lên bụng anh.
Lục Kiến Thành nhìn cũng cảm thấy buồn cười, không khỏi nghĩ lúc hai đứa nhỏ này ở trong bụng mẹ có phải cũng như thế này không.
Sau đó anh ngủ cạnh Tiểu Tinh Thần, Nam Khuê thì ngủ ở trên giường trước đó.
Nửa đêm Tiểu Tinh Thần tỉnh lại nhiều lần.
Bé hơi híp mắt, nhẹ nhàng hừ hừ.
Lục Kiến Thành không đành lòng đánh thức Nam KHuê, anh một mình vừa dỗ Tiểu Tinh Thần vừa pha sữa.
Tiểu Tinh Thần cũng rất ngoan, uống sữa xong đã nằm bên cạnh cha ngủ thiếp đi.
Một đêm này Nam Khuê ngủ rất thoải mái.
Khi tỉnh lại mới biết mình đang nằm trong vòng tay ấm áp.
Ánh mắt nhìn lên, khi thấy khuôn mặt quen thuộc của Lục Kiến Thành, cô lập tức nở nụ cười hạnh phúc.
“Ông xã, buổi sáng tốt lành nha!”
Một tay Nam Khuê đỡ lấy khuôn mặt tinh xảo, mái tóc xõa dài, mắt cong cong nhìn anh.
Vừa mới tỉnh ngủ nên làn da cô trắng như tuyết, hai má hồng hồng, hoàn toàn không giống mẹ của ba đứa trẻ chút nào, ngược lại còn giống một thiếu nữ trẻ tuổi.
Lục Kiến Thành vẫn chưa tỉnh ngủ, mắt chỉ hé ra một chút.
Anh duỗi tay ra, ôm Nam Khuê vào ngực lần nữa, thân mật ôm hôn.
Giọng nói trầm thấp nửa tỉnh nửa mê, không những dễ nghe mà còn vô cùng gợi cảm: “Quá mệt, ngủ với anh thêm chút nữa.”
Nam Khuê không nhịn được cười mà nói anh: “Hôm qua ai nói tinh lực tràn đầy không mệt mỏi?”
Lục Kiến Thành giữ chặt hai tay cô không cho cô làm loạn, sau đó nói: “Hầu hạ vợ không mệt, ngược lại công chúa nhỏ mới giày vò anh quá sức.
“Tối qua con bé dậy mấy lần?” Nam Khuê hỏi.
“Ba hay bốn lần gì đó, anh quên rồi.”
Sau khi đã được trải nghiệm thực tế rồi mới biết chăm em bé vất vả đến mức nào.
Lần này Nam Khuê bị thiếu sữa, cho nên Tinh Thần căn bản đều uống sữa bột, thỉnh thoảng mới được uống một chút sữa mẹ.
Thấy mắt Lục Kiến Thành đã xuất hiện một vòng xanh đen, Nam Khuê cũng không có quấy rầy anh.
“Vậy em đi nhìn mấy đứa nhỏ, anh ở đây nghỉ ngơi một mình đi.”
Lục Kiến Thành trực tiếp xoay người đặt cô bên dưới, thái độ vô cùng mạnh mẽ, lời nói ra lại có chút nũng nịu.
“Không, anh muốn bà xã ngủ với anh.”
“Em còn muốn đi nhìn bọn nhỏ.”