Chương 221
Một người què mà dám xem thường ông ta?
Triệu Minh vươn tay túm lấy xe lăn của Phương Thanh Liên, sức lực của ông ta rất lớn, ngay lập tức đã kéo cô ta đến bên cạnh mình.
Phương Thanh Liên lập tức sợ tới mức cầu xin tha thứ: “Cầu xin ông, thả tôi ra.”
Vừa hay có ánh đèn, Triệu Minh thấy rõ khuôn mặt Phương Thanh Liên, cơn giận dữ của ông ta dần dần biến mất, trái lại cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Phương Thanh Liên: “Lão già Phương Chu Viễn, không ngờ lại sinh được đứa con gái da thịt mềm mại, xinh đẹp như vậy, nể tình trông cô cũng không tệ, tôi cũng không chê cô bị què.”
“Cô yên tâm, chỉ cần cô chịu đi theo tôi, hầu hạ tôi vui vẻ, danh sách đó của cha cô, cũng chỉ là vấn đề trong vài phút.”
Phương Thanh Liên nắm chặt xe lăn, lắc đầu nguầy nguậy: “Không, không phải tôi…”
“Ông nhầm rồi, người phải xem mắt với ông là con gái nhỏ nhà họ Phương, không phải tôi.”
Vốn tưởng rằng nói ra những lời này, người đàn ông sẽ thả cô ta ra.
Thế nhưng, Phương Thanh Liên thế nào cũng không ngờ được, người đàn ông chỉ là sũng sờ một chút, sau đó lập tức lại nhìn về phía cô ta: “Tôi mặc kệ, bây giờ nhìn trúng cô.”
“Không, tôi không muốn, ông không thể ép buộc tôi.” Phương Thanh Liên nhìn ông ta, hai tròng mắt đỏ bừng.
Thấy cô ta không đồng ý, sắc mặt Triệu Minh lập tức trầm xuống, giọng nói đột nhiên tăng lên: “Mày nói cái gì vậy? Mày dám từ chối tao sao?”
“Tao cho mày một cơ hội nữa, bây giờ lại đây ngoan ngoãn hầu hạ tao cho tốt, nếu không chỉ chờ công ty của cha mày xong đời đi, cả nhà các người đi uống gió Tây Bắc mà sống.”
Phương Thanh Liên cắn chặt môi, một lần nữa từ chối: “Tuyệt đối không thể.”
Vừa dứt lời, đột nhiên, một cái tát hung hăng tát vào mặt cô ta.
Trong nháy mắt, trên mặt cô ta đã hiện rõ năm dấu ngón tay, mặt càng thêm nóng bỏng đau đớn.
Phương Thanh Liên đau không chịu nổi, nhưng cô ta còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên, đã bị người đàn ông kéo đến bên cạnh bàn.
Ngay sau đó, cằm cô ta bị người đàn ông nhéo mạnh: “Thối rữa, không biết xấu hổ.”
“Ông thả tôi ra!”
Triệu Minh cười lạnh: “Thả ra?”
Một tay ông ta nắm cằm cô ta, tay kia cầm lấy rượu trắng trên bàn, trực tiếp rót vào miệng cô ta.
Phương Thanh Liên ngậm chặt môi, cắn răng, nhưng sức lực của cô ta sao có thể so sánh với sức lực của đàn ông.
Triệu Minh nổi giận, điên cuồng rót rượu vào miệng Phương Thanh Liên.
Toàn bộ quá trình vô cùng dày vò.
Cuối cùng đã nhìn thấy đáy của chai rượu vang trắng.
Một nửa bị đổ trên mặt đất, một nửa Phương Thanh Liên bị ép uống.
Triệu Minh vừa buông Phương Thanh Liên ra, cô ta lập tức bị sặc đến hoa mắt, ho khan dữ dội.