CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 243

Biết mối quan hệ của cô và nhà họ Lục, cũng biết cô và Lục Kiến Thành là vợ chồng.

Nhưng cuối cùng anh ấy hạ mắt xuống, mắt sắc sâu thẳm: “Muốn biết thì tự nhiên sẽ có cách thôi.”

Nam Khuê gật đầu.

Đúng vậy, tin tức bây giờ phát triển như vậy, muốn biết thì sẽ luôn có cách.

Xuống xe, Nam Khuê đưa áo khoác cho Chu Tiễn Nam.

Thấy cô nhìn chằm chằm áo khoác của mình, Chu Tiễn Nam hỏi: “Áo của tôi có vấn đề gì sao?”

“À, không có gì.” Nam Khuê vội vàng lắc đầu, đồng thời giải thích: “Chỉ là thấy có chút quen, lúc trước tôi cũng mua một chiếc y hệt để tặng bạn.”

“Thật trùng hợp, cái này là chị tôi tặng. Ngoài đồng phục cảnh sát, quần áo khác cơ bản của tôi đều do chị ấy đặt người làm.”

Đêm lại khuya thêm một chút.

Mặt trăng tròn như mâm treo trên trời, bóng đêm mát lạnh như nước.

Ánh sáng tàn của trăng chiếu lên người hai người.

Nam Khuê và Chu Tiễn Nam sóng vai đứng cùng nhau.

“Buổi tối thật đẹp!” Cô cảm thán.

Nếu như hôm nay không xảy ra nhiều chuyện như vậy thì đây nhất định là mặt trăng đẹp nhất cô từng thấy.

Đáng tiếc, cho dù ngắm trăng đẹp như vậy cô cũng không thấy vui.

Trong lòng của cô chính là sự bi thương nồng đậm.

“Anh Chu, lát nữa anh có rảnh không?” Nam Khuê thu ánh mắt lại, nhìn người đàn ông được ánh trăng bao phủ ở bên cạnh hỏi.

Chu Tiễn Nam cũng thu ánh mắt lại, nhìn về phía cô, nghiêm túc nói: “Sau này không cần khách khí như vậy nữa, gọi tôi Tiễn Nam là được rồi.”

“Vậy anh cũng đừng khách sáo, trực tiếp gọi tôi Nam Khuê đi.”

“Được, Nam Khuê.”

“Nếu như rảnh thì có thể nói chuyện với tôi được chứ?” Nam Khuê hỏi.

Chu Tiễn Nam gật đầu: “Trăng đẹp như vậy, tôi rất nguyện ý.”

Hai người nhàn hạ dựa vào xe, Nam Khuê nói, muốn nghe một chút chuyện thú vị và buồn cười xảy ra bên cạnh anh ấy.

Lòng của cô, quá mệt mỏi.

Cho nên cô vô cùng muốn nghe một chút việc thú vị, có lẽ như vậy cô mới có thể bắt đầu vui vẻ.

Sau đó Chu Tiễn Nam đúng là kể cho cô nghe rất nhiều chuyện thú vị.

Cô khoan khoái cười cười, có khi còn thậm chí ôm bụng cười to.

Sau khi cười xong, lòng cô vẫn không thể bình tĩnh như cũ.

Buổi tối hôm đó, cô luôn cố gắng khiến bản thân chết lặng, liều mạng đóng băng bản thân, nói với mình đừng nghĩ đến những chuyện đó nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi