CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 404

Trước khi rời đi, cậu ấy nhìn Nam Khuê, cuối cùng không nhịn được mà nói: “Thiếu phu nhân, nếu như có thể, tôi thật sự hi vọng cô và tổng giám đốc Lục có thể quay về bên nhau.”

Nam Khuê cười nhạt: “Chuyện đó tính sau đi!”

Quay lại bên nhau?

Nói nghe dễ quá vậy?

Cô chưa từng nghĩ đến chuyện này.

Tuổi thanh xuân của cô, mười năm vùng vẫy là đủ rồi, cô cũng không muốn tiếp tục giãy dụa thêm mười năm nữa.

Đột nhiên Nam Khuê nghĩ đến chuyện gì đó, cô lập tức nói: “Lâm Tiêu, cậu chờ chút.”

Nói xong cô đi vào trong nhà, lấy một chiếc hộp tinh xảo ra đưa cho Lâm Tiêu: “Đây là một số đồ trang sức anh ấy tặng tôi hai năm qua, những vật này khá quý giá, tôi nhận thì ngại, cậu giúp tôi mang về cho anh ấy đi!”

“Đúng lúc đây đều là đồ cậu mua giúp, trong lòng cậu biết rõ, cậu giúp tôi kiểm tra thử xem trong đó có thiếu gì không.”

Lâm Tiêu cúi đầu nhìn từng món một, sau đó cậu ấy lấy vòng ngọc bích và hoa tai ngọc bích ra: “Thiếu phu nhân, chiếc vòng tay này tôi đã từng thấy cô đeo qua, đây không phải là đồ tôi chọn giúp tổng giám đốc Lục, đôi hoa tai này cũng không phải.”

“À, đây đều là đồ ông nội đưa cho tôi, nhưng đây là đồ bà nội muốn tặng cho cháu dâu, tôi và anh ấy đã ly hôn rồi thì tất nhiên tôi đã không còn là cháu dâu nhà họ Lục, đương nhiên phải trả lại.”

“Được, tôi nhất định sẽ giúp cô đưa lại cho tổng giám đốc Lục.” Lâm Tiêu gật đầu.

“Được, cảm ơn!”

Lục Kiến Thành xuống xe, sau đó điên cuồng xông vào trong nhà, nhưng trong nhà lại vô cùng yên tĩnh, người đã sớm không còn ở đây.

Nam Khuê đã rời đi.

“Khuê Khuê…”

Mặc dù biết cô đã rời đi nhưng anh vẫn gọi to mấy lần.

Anh lập tức gọi điện thoại cho Lâm Tiêu: “Gửi địa chỉ cô ấy mới chuyển đến cho tôi.”

Sau khi nhận được địa chỉ, Lục Kiến Thành không kịp thở đã lập tức lái xe đi.

???

Đến nơi, Lục Kiến Thành điên cuồng bấm chuông.

Nhưng một phút, hai phút, mấy phút đồng hồ trôi qua cũng không có động tĩnh gì, căn bản cũng không có người ra mở cửa.

Anh lại đưa tay gõ cửa nhưng cũng không có ai trả lời.

Anh lấy điện thoại ra gọi điện cho Nam Khuê.

Nhưng điện thoại của Nam Khuê cũng không có người nhấc máy.

Nam Khuê ngồi trên xe taxi, sau khi Lâm Tiêu rời đi, cô thu dọn một chút quần áo bỏ vào chiếc vali nhỏ rồi đi ra sân bay.

Cô đã hẹn với Niệm Niệm rằng sẽ đến chỗ cô ấy chơi mấy ngày.

Đúng lúc nơi Niệm Niệm quay phim là một địa phương ven biển phía Nam, cô thích biển, cho nên lúc Niệm Niệm mời cô qua đó, cô đã đồng ý không chút nghĩ ngợi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi