Chương 406
“Chuyện này không xác định được, phần diễn hôm nay tương đối khó, thuận lợi sẽ quay rất nhanh, nếu như không thuận lợi thì có lẽ sẽ mất mấy tiếng.”
“Được, chị biết rồi.”
“Chị Nam Khuê, vậy chị ăn trước đi, có gì cần nói em là được, em sẽ đọc số điện thoại cho chị.”
Sau khi Tiểu Đào đi, trước tiên Nam Khuê tắt nồi lẩu đi, sau đó sắp xếp lại hành lí của mình.
Sắp xếp xong cô dựa vào sopha nghỉ ngơi, kết quả ngủ đi lúc nào cũng không biết.
Lúc Lâm Niệm Sơ mở cửa vào còn buồn bực vì sao Nam Khuê không ăn lẩu, một giây sau cô ấy đã thấy cô dựa vào sopha ngủ thiếp đi.
Nghe thấy tiếng động, Nam Khuê mở mắt, khi thấy Lâm Niệm Sơ, cô lập tức xoa đôi mắt mơ màng buồn ngủ của mình: “Niệm Niệm, cậu về rồi, mấy giờ rồi?”
“Đã hơn ba giờ rồi, không phải nói cậu ăn trước đi đừng chờ tớ sao?”
Nam Khuê vừa đứng dậy vừa nói: “Chắc chắn tớ phải chờ cậu rồi! Cậu vất vả chuẩn bị lẩu cho tớ, sao tớ có thể ăn một mình được? Hơn nữa một mình ăn lẩu không vui chút nào, hai người cùng ăn mới vui.”
“Cũng đúng.”
Hai người cùng nhau ngồi xuống bật bếp lên.
Không khí trong phòng nhanh chóng nóng bừng lên, mùi hương đặc trưng của lẩu tỏa ra khắp phòng.
Nam Khuê chỉ cần lướt qua cũng phát hiện tất cả đều là món mình thích.
Không chỉ vậy mà hai phần nước lẩu cũng rất thanh đạm.
Niệm Niệm vô cùng quan tâm đến sức khỏe của cô, tất cả đều là đồ không cay.
Cô ấy là một người không cay không vui, nhưng cô ấy lại vì cô mà chuẩn bị rất chu đáo.
“Niệm Niệm, cậu vất vả rồi.”
“Như này có là gì đâu chứ? Hơn nữa không phải vẫn còn nước chấm sao? Mình tự pha nước chấm cay. Vả lại gần đây bọn họ cũng không cho mình ăn cay, nói sẽ ảnh hưởng đến da.” Nói đến đây, Lâm Niệm Sơ cũng rất phiền não.
Cô ấy đúng là một người thích ăn cay, nhưng thể chất lại không chịu được, ăn một lần sẽ mọc mụn lớn.
Dựa vào hình tượng của cô mà nói, chưa nói là mụn lớn, chỉ cần da không bóng thôi thì mấy người kia cũng đã nghĩ đủ các cách để điên cuồng cứu chữa.
Nam Khuê cười nghe cô ấy than vãn, sau đó kiên nhẫn an ủi: “Điều này chứng tỏ Niệm Niệm của chúng ta hot, nhiều người nổi tiếng, nếu không có cảm giác tồn tại thì mọi người cũng sẽ không để ý cậu như vậy nha!”
Lâm Niệm Sơ nghe xong gật đầu: “Đúng vậy, chính là như vậy!”
“Ôi chao, Khuê Khuê, cậu thật là biết an ủi, nghe cậu nói xong tớ đã lập tức vui vẻ!”
“Đúng rồi, khi nào thì cậu chuyển đến chỗ tớ?” Lâm Niệm Sơ hỏi.
“Đã chuyển.” Nam Khuê nói.
“Hả?” Lâm Niệm Sơ nghe xong đột nhiên ngẩng đầu, kinh sợ nhìn cô: “Vậy nên cậu và Lục Kiến Thành? Hai người…”
“Ừm.” Nam Khuê gật đầu, nghiêm túc trả lời: “Đã ly hôn.”