CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 415

Hoắc Ti Yến đỡ Lâm Niệm Sơ, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Nguyễn Đồng: “Đây chính là quay phim mà chị nói sao? Quay cái gì? Cảnh say rượu à?”

Lúc này Lục Kiến Thành đã ôm lấy Nam Khuê.

Anh không chút do dự mà bế Nam Khuê lên, sau đó đi vào trong thang máy.

Nguyễn Đồng ở bên kia biết mình không thể giải thích được, cuối cùng chỉ có thể cúi người xin lỗi: “Tổng giám đốc Lục, thật xin lỗi, là tôi nói dối.”

Hoắc Ti Yến không để ý đến chị ấy, ôm Lâm Niệm Sơ đi vào thang máy.

Chỉ còn mình Nguyễn Đồng lúng túng đứng ở cửa khách sạn.

Lúc này Tiểu Đào áy náy chạy tới, cẩn thận hỏi: “Chị Đồng, làm sao bây giờ? Chị Niệm Niệm như vậy, kiểu gì tổng giám đốc Hoắc cũng sẽ nổi giận sao?”

“Có nổi giận với Niệm Niệm hay không thì không biết, nhưng đã tức giận với chúng ta rồi.” Nguyễn Đồng nói.

Nói xong chị ấy gãi đầu một cái: “Chúng ta không quan trọng, quan trọng không liên lụy đến Niệm Niệm là được rồi.”

“Tổng giám đốc Hoắc yêu chị Niệm Niệm như vậy, chắc sẽ không đâu.”

Nguyễn Đồng thở dài, chị ấy đã thấy quá nhiều những mối tình trong giới giải trí.

Thật thật giả giả, giả giả thật thật, ai có thể nói rõ chứ?

Thứ chị ấy muốn rất đơn giản, chỉ hi vọng Niệm Niệm không bị tổn thương.

Lục Kiến Thành không kịp lấy hành lí của Nam Khuê, anh trực tiếp ôm cô về phòng của mình.

Thấy cô say đến không biết trời đất trăng sao, Lục Kiến Thành trực tiếp bế cô lên giường.

Anh vừa định đưa tay giúp cô cởi quần áo để đến phòng tắm tắm rửa thì đột nhiên dừng lại, trong đầu anh lập tức xuất hiện sự thật: Hiện tại bọn họ đã không còn bất kì quan hệ nữa rồi.

Bọn họ đã không còn là vợ chồng, sao anh có thể giúp cô tắm rửa nữa chứ?

Cho nên Lục Kiến Thành chuẩn bị đứng dậy tìm người giúp Nam Khuê tắm.

Kết quả anh vừa đứng dậy Nam Khuê đã đột nhiên vươn tay ra, cánh tay mảnh khảnh trắng như ngọc kéo cavat anh, kéo anh đến trước mặt mình.

Lục Kiến Thành không kịp chuẩn bị, bị cô kéo một phát đã trực tiếp đến trước mặt Nam Khuê.

Trong chớp mắt hô hấp của hai người hòa vào với nhau, chóp mũi cũng chạm sát vào nhau.

Mặc dù chỉ chạm chóp mũi nhưng khi nhìn khuôn mặt của cô, nhất là nhìn đôi môi mềm mại đỏ bừng của cô, trái tim Lục Kiến Thành lập tức đập loạn.

Anh thừa nhận, anh bối rối.

Hơn nữa còn vô cùng rối loạn.

Có thể do uống rượu nên Nam Khuê cảm thấy vô cùng nóng.

Cô đưa tay cởi quần áo trên người, vừa cởi vừa hừ nhẹ.

Rõ ràng chỉ là tiếng hừ tùy ý, nhưng đối với Lục Kiến Thành lúc này mà nói, bất kì âm thanh nào cô phát ra cũng đều là thuốc độc trí mạng.

Anh sợ, sợ mình không kiềm chế được.

Nhưng Nam Khuê lại say, không hoàn toàn ý thức được hành động mình đang làm bây giờ, cô nằm trên giường, miệng thở gấp, do có chất cồn nên khuôn mặt nhỏ đỏ ửng, dưới ánh đèn càng thêm quyến rũ động lòng người, xinh đẹp đến cực điểm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi