CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 425

Lần này hai người lớn gan trò chuyện.

“Hoàn toàn ngoài ý muốn của tớ, Lục Kiến Thành thật sự đuổi theo cậu đến đây sao?” Lâm Niệm Sơ bất ngờ hỏi.

“Tớ cũng rất bất ngờ, nhưng mà cô Lâm, mời cô dùng từ cho cẩn thận, anh ấy không phải là đuổi theo tớ.”

“Sao có thể chứ? Rõ ràng đúng là vậy mà, đây không phải là đến tìm cậu thì là gì?”

Nam Khuê uống một ngụm sữa bò: “Anh ấy nói, Hoắc Ti Yến đến tìm cậu, anh ấy bị Hoắc Ti Yến kéo đi giải sầu, đúng lúc gặp được tớ.”

Lâm Niệm Sơ nghe xong thì khúc khích cười rồi nói: “Khuê Khuê ngốc của tớ, cậu thật là ngây thơ mà, anh ta nói gì cậu tin cái đó sao?”

“Hơn nữa Hoắc Ti Yến căn bản không nói muốn đến thăm ban tớ, nếu như anh ấy có kế hoạch đến thăm ban thì chắc chắn sẽ nói với tớ, theo tớ thấy, không phải Hoắc Ti Yến lôi kéo anh ta đi mà khả năng lớn là anh ta kéo Hoắc Ti Yến đi theo.”

“Sao có thể được?” Nam Khuê mở to hai mắt.

“Không phải tối qua hai người ở với nhau cả đêm sao?” Lâm Niệm Sơ lại hỏi.

Mặt Nam Khuê đỏ lên, lập tức ngượng ngùng gật đầu.

“Vậy thì đúng rồi, chắc chắn là không nỡ bỏ cậu nên mới đuổi theo níu kéo.”

“Không có khả năng.” Nam Khuê lập tức phủ nhận.

Cô căn bản không nhìn ra Lục Kiến Thành lưu luyến mình chỗ nào, hơn nữa bạch nguyệt quang trong lòng anh là Phương Thanh Liên.

“Vậy sao anh ta lại ngủ chung phòng với cậu chứ, anh ta là biến thái sao?”

Nói đến đây Nam Khuê dù rất xấu hổ nhưng vẫn nói thật với Niệm Niệm: “Anh ấy nói là tớ uống say, nhất định phải kéo anh ấy ngủ cùng với tớ, anh ấy nể tình đã từng là vợ chồng nên mới miễn cưỡng đồng ý.”

Lâm Niệm Sơ: “…”

Sau khi ăn xong, cô ấy bỏ dao nĩa trong tay ra rồi kéo Nam Khuê đi.

“Niệm Niệm, chúng ta đi đâu vậy?”

“Phòng giám sát!”

“Hả?” Nam Khuê khó hiểu.

“Sao tớ có thể tin được lời Lục Kiến Thành chứ? Còn nói cậu quấn lấy anh ta, không thể, tớ lấy nhân cách của mình ra đảm bảo, chắc chắn là anh ta quấn lấy cậu. Phía trước chính là phòng giám sát, chúng ta vào xem video tối hôm qua là biết, cậu có muốn đi không?”

Nam Khuê do dự một chút rồi lập tức gật đầu: “Được, đi.”

Sau khi xem xong mấy phút quan trọng trong video.

Toàn bộ quá trình cô đều say đến mức bất tỉnh nhân sự, ngay cả chút ý thức cũng không có, mà Lục Kiến Thành lại bá đạo ôm lấy cô trực tiếp đi vào phòng.

Nam Khuê nắm chặt hai bàn tay nhỏ bé của mình, mặt đỏ bừng như táo chín, lao thẳng đến trước mặt Lục Kiến Thành, vô cùng tức giận nhìn anh.

“Sao anh lại lừa tôi?” Khuôn mặt nhỏ của Nam Khuê phồng lên, vô cùng tức giận hỏi.

Hoắc Ti Yến thấy vậy thì rất hiểu chuyện mà rời đi trước.

“Em ngồi xuống trước đã.” Lục Kiến Thành nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi