CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 511

Nam Khuê: “…”

Hôm đó Quý Dạ Bạch đỡ Nam Khuê lên xe, lái xe đi nhầm nên đã trực tiếp mang Nam Khuê về nhà Quý Dạ Bạch.

Tiểu Lí thấy rồi báo cho người phụ nữ này.

Không biết Quý Dạ Bạch đổi lái xe khác lúc nào, sau đó lại đưa Nam Khuê về nhà cô.

Vậy nên mới tạo nên sự hiểu lầm to lớn này.

Quan trọng là người phụ nữ này lại kiên trì cho rằng Quý Dạ Bạch thích cô nên mới mang cô về nhà, cho nên hôm nay mới đến tặng cho cô món đồ trang sức đắt đỏ thế này.

Tất nhiên Nam Khuê không nhận, nhưng người phụ nữ kia vô cùng kiên trì, hơn nữa bà ấy còn nói đồ đã tặng sẽ không lấy lại.

Quan trọng hơn nữa, cuối cùng sau khi nói chuyện xong, người phụ nữ đẩy hộp trang sức kia về phía cô rồi rời đi.

Nam Khuê nhìn hộp trang sức trước mặt, cảm thấy đầu rất nhức.

Dù sao giá trị cũng quá cao, cô thật sự không dám để đây mặc kệ.

Cô thở dài một hơi, chỉ có thể ôm hộp trang sức này về.

Nam Khuê trên đường đi về vô cùng khó xử, cuối cùng cô cũng nghĩ ra một cách.

Khi tan làm, Nam Khuê thay bộ quần áo khác, ôm hộp trang sức tinh xảo đi vào thang máy đến thẳng văn phòng của Quý Dạ Bạch.

Nhìn cô gái trước mặt mình, Quý Dạ Bạch ngạc nhiên một chút rồi lạnh lùng nói: “Tôi đúng là xem thường cô rồi, vậy mà cô lại trực tiếp đến văn phòng tôi.”

“Tôi không biết nhà anh ở đâu, cũng không biết số điện thoại của anh, chỉ biết văn phòng của anh, cho nên chỉ có thể đến đây tìm anh.” Nam Khuê nói.

Nhưng rõ ràng chuyện hai người nói không giống nhau.

Quý Dạ Bạch nghĩ Nam Khuê đến đây vì muốn quấn lấy mình, nghĩ cô không biết xấu hổ mà đến văn phòng tìm anh ấy.

Còn Nam Khuê lại đến vì muốn trả đồ.

“Có chuyện gì?” Quý Dạ Bạch cúi đầu, không nhìn Nam Khuê.

Nam Khuê tiến về phía trước, để hộp trang sức trong tay lên bàn Quý Dạ Bạch.

Hộp quà vô cùng tinh tế, Quý Dạ Bạch đương nhiên hiểu lầm: “Cho tôi?”

“Đúng.”

Quý Dạ Bạch ngẩng đầu nhìn cô gái trước mặt, mặc dù không xinh đẹp đến mức nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng được xem là thanh tú động lòng người, dáng vẻ dịu dàng mềm mại.

Nhất là đôi mắt to ngập nước kia, trong suốt như thấy đáy, đây cũng là lí do khi vừa mới gặp anh ấy đã chú ý đến cô hơn.

Nhưng những hành động của cô lại khiến anh ấy vô cùng phản cảm.

Anh ấy nâng mắt nhìn Nam Khuê, không nhịn được mà cười chế giễu: “Cầm về đi, tôi không cần.”

Nam Khuê nhíu mày: “Anh không xem bên trong là gì sao?”

“Mặc kệ là gì tôi cũng không cần.”

“Không phải, ý của tôi là…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi