CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 634

“Ừm…”

Nam Khuê nhẹ nhàng trả lời, cả người đã ở trong tình trạng vô cùng mẫn cảm.

Bị anh ôm vào ngực, thân người cô hơi co lại, động cũng không dám động.

“Bây giờ em buồn ngủ sao?” Giọng nói của anh nhẹ nhàng lướt qua tai cô.

Giọng anh quanh quẩn trong lòng cô khiến cả trái tim cô đều mềm nhũn.

Mềm mại thành một vũng nước.

“Có…có chút không ngủ được.” Nam Khuê thành thật trả lời.

May rằng bây giờ đã là buổi tối nên không thấy rõ cảm xúc trên mặt cô, cũng không thấy được lỗ tai của cô.

Nếu không sẽ phát hiện vành tai của cô đỏ ửng.

“Anh cũng không ngủ được.” Lục Kiến Thành nói.

Một giây sau, anh xoay người đè lên Nam Khuê, hai cánh tay chống xuống giường, đôi mắt đen nhánh nhìn cô chăm chú: “Nếu đã không ngủ được thì chúng ta làm chút chuyện gì đó đi.”

“Làm chuyện gì?”

Nam Khuê nói xong cũng cảm thấy hối hận, hận không thể trực tiếp cắn đứt lưỡi mình.

Ông trời ơi, cô nói cái gì vậy, lại còn hỏi ra nữa.

Cô nhất định là ngốc đến chết rồi, đồ ngốc này.

“Làm chuyện lần trước anh không thể làm được vì lí do thân thể.”

Lục Kiến Thành nói xong, nụ hôn nóng bỏng lập tức rơi xuống.

Nhưng Nam Khuê lại lên tiếng.

Cô nâng mắt lên nhìn anh, nhẹ nhàng nói: “Kiến Thành, tối nay bà dì của em đến…”

Sau đó cô lại ngẩn người.

Lục Kiến Thành tiếp tục cúi đầu, nụ hôn mạnh mẽ bá đạo rơi xuống.

Cả người Nam Khuê nhanh chóng mềm nhũn ra thành một vũng nước, cô không còn chút sức lực nào.

Nhưng trong lòng vẫn luôn căng thẳng.

Cô sợ anh sẽ không nhịn được, cũng sợ anh sẽ thất vọng.

Đúng lúc này Lục Kiến Thành buông cô ra, cúi đầu hôn lên trán cô một cái, sau đó đưa tay ôm chặt cô vào ngực.

Thấy anh không nói lời nào, vẻ mặt cũng rất nghiêm túc, trong lòng Nam Khuê có chút thấp thỏm.

Thật ra cô có chút lo lắng.

Cô biết sau khi một người đàn ông đã lên cót rồi thì rất cần được giải tỏa.

Hơn nữa cô cũng không còn là cô bé ngây thơ, cô biết đàn ông cần những việc như thế này để tình cảm có thể vững chắc hơn, không giống phụ nữ.

Không có mấy người đàn ông có thể nhịn được.

Sau khi buông Nam Khuê ra, Lục Kiến Thành nhắm mắt lại, chuẩn bị đi ngủ.

Toàn bộ quá trình đều không nói một câu.

Thật ra anh đang cố gắng ổn định tâm trạng, cũng đang cố gắng kiềm chế cảm xúc trong lòng mình.

Anh sợ, sợ mình không nhịn được.

Cũng sợ mình sẽ làm cô tổn thương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi