CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

 

Chương 666

“Cho nên vì cô ta cứu anh nên anh muốn một lần nữa mang cô ta về, giấu cô ta ở một nơi nào đó rồi lấy thân báo đáp sao? Lục Kiến Thành, nếu anh đã nghĩ xong sẽ sắp xếp cho cô ta như thế nào rồi thì tại sao còn muốn dây dưa với em?”

“Anh có thể nói với em, anh có thể nói hết với em, em không phải là người cứ quấn lấy người khác không bỏ, nếu như anh đã muốn ở bên cô ta thì em sẽ không dây dưa với anh, em sẽ để anh toại nguyện, nhưng sao anh lại lừa em?”

“Anh có biết em tin anh như thế nào không? Anh có biết cảm giác của em khi biết anh đưa Phương Thanh Liên về là như thế nào không? Lục Kiến Thành, anh đang dùng dao đâm vào trái tim em đấy, anh có biết em đau đến mức nào không?”

Nước mắt của Nam Khuê không khống chế được nữa mà rơi xuống.

Nhưng cô nhanh chóng nâng tay lau khô nước mắt trên mặt.

Lần này cô không muốn để anh thấy cô khóc.

Tuyệt đối không muốn.

“Khuê Khuê, anh chưa từng nghĩ đến chuyện ở bên cô ấy, anh chỉ đơn giản là muốn trả ơn cứu mạng của cô ấy mà thôi, đồng ý chữa chân cho cô ấy chỉ là vì muốn đền bù cho sự áy náy trong lòng anh, chờ cô ấy khôi phục rồi anh sẽ tự mình đưa cô ấy rời đi.”

“Nếu như là thế thì sao anh không thể chọn cách nói cho em biết? Trong lòng anh em là người so đo từng li từng tí như vậy sao?”

Nam Khuê ngẩng đầu, ánh mắt đau khổ: “Còn nữa, anh có từng nghĩ tới chuyện nếu như phẫu thuật không thành công, chân cô ta không khỏi thì sao chưa? Anh sẽ làm gì? Vẫn sẽ nuôi cô ta, ở bên cô ta hay sao?”

Lục Kiến Thành yên lặng.

Nói thật anh vẫn luôn nghĩ phẫu thuật sẽ thành công, sau đó Thanh Liên ra nước ngoài, anh và Khuê Khuê có thể yên bình ở bên nhau.

Nhưng anh không nghĩ rằng, lỡ như phẫu thuật thất bại, chân của Thanh Liên không thể đi được, thậm chí càng tệ hơn nữa thì sẽ như thế nào?

“Thật ra rõ ràng anh có rất nhiều cách để cảm ơn cái gọi là ân cứu mạng, tiền tài, biệt thự, thậm chí anh muốn tìm bác sĩ chữa chân cho cô ta em đều có thể đồng ý.”

“Nhưng tại sao anh lại muốn đưa cô ta về, lại dùng cách một người đàn ông làm bạn với một người phụ nữ để đền bù, Lục Kiến Thành, anh biết rõ cô ta có ý gì với anh, anh cũng biết rõ quan hệ trước kia của hai người là gì.”

“Nhưng anh vẫn để cô ta ở bên cạnh mình, đêm hôm khuya khoắt, hai người đã từng yêu nhau sâu sắc ở chung một phòng, là bạn gái của anh, anh nghĩ em cảm thấy thế nào? Ngửi được mùi hương của cô ta trên quần áo anh, nhìn thấy dấu son môi của cô ta trên quần áo anh, anh nghĩ em sẽ thế nào?”

“Trong quá trình này, chỉ cần anh nghĩ đến tâm trạng của em thì anh sẽ không làm như vậy.”

“Mà sai lầm lớn nhất của anh là anh chọn lại giấu em một lần nữa, nếu như em không biết thì có phải anh định vừa ngủ trên giường em, ôm em ân ái ngọt ngào, vừa đến chăm sóc dỗ dành cô ta không?”

Lục Kiến Thành biết rằng nếu cô biết thì sẽ rất đau lòng, sẽ rất khó chịu.

Cho nên anh đã từng thử muốn nói rất nhiều lần nhưng đều từ bỏ.

Anh không dám, không dám nói cho Khuê Khuê.

Anh cũng không thể, không thể nói chân tướng cho Khuê Khuê.

Sự trong sạch của Thanh Liên là thứ quan trọng nhất của một người con gái, anh nhất định phải cẩn thận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi