Chương 668
Lục Kiến Thành ngồi trong xe châm một điếu thuốc, ở giữa làn khói mờ ảo, lông mày anh nhíu chặt lại.
Trong lòng càng cảm thấy khó chịu hơn.
Mãi cho đến khi thuốc lá cháy đến ngón tay, cảm giác được đau đớn anh mới hoàn hồn.
Anh nhìn ra ngoài, thấy Nam Khuê đang đứng trước cửa bệnh viện, cơ thể cô rất nhỏ, rất mềm mại, giống như lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay vậy.
Vì cách xa nên anh không thấy rõ vẻ mặt của cô.
Nhưng anh biết trong lòng cô chắc chắn không dễ chịu.
Trong lòng anh cũng không chịu nổi.
Anh khó khăn đưa ra lựa chọn.
Lần này lựa chọn của anh có lỗi với cô, nhưng anh nguyện ý dùng cả quãng đời còn lại, dùng cả một đời để bù đắp cho cô, che chở cô, yêu thương cô.
Nhưng còn Thanh Liên, nếu như anh bỏ qua cơ hội lần anh, anh sẽ không còn cách nào để bù đắp lại sự áy náy này.
Chỉ cần chân cô ta khỏi anh mới có thể yên tâm thoải mái tiễn cô ta đi.
Đợi chân cô ta tốt rồi, hoàn toàn rời khỏi đây, anh và Khuê Khuê mới có thể thật sự ở bên nhau một đời.
Nhưng khi đó Lục Kiến Thành không biết rằng, có một số người khi bỏ lỡ rồi, lúc muốn theo đuổi lại cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nghe thấy tiếng điện thoại, Nam Khuê lập tức lấy điện thoại từ túi ra.
Chỉ tiếc cô còn chưa mở WeChat ra, xe Lục Kiến Thành đã rời đi.
Xe đi rất nhanh.
Càng ngày càng xa.
Chỉ một lát đã không còn bóng dáng.
Nam Khuê nhìn theo, không biết trong lòng mình bây giờ là cảm giác gì.
Đau không?
Đau chứ.
Có lẽ đã sớm lường trước được nên lúc cô đưa tay đè lên trái tim mới phát hiện không đau đớn như những gì mình tưởng tượng.
Một lần, hai lần, ba lần, cô đều thua Phương Thanh Liên.
Cô tưởng rằng cô có thể thắng một lần.
Nhưng hóa ra kết quả là cô không thể thắng nổi một lần.
Cô vẫn thua.
Thua thất bại thảm hại, thua một cách ê chề.
Gió thổi qua trên mặt đau như dao cắt.
Tay Nam Khuê đã bị đông đến cứng đờ, cô mở WeChat ra, WeChat của Lục Kiến Thành hiện lên: “Khuê Khuê, thật xin lỗi, anh sẽ dùng cả đời để yêu em, bảo vệ em.”
Nam Khuê tắt điện thoại, yên lặng cười.
Anh muốn.
Nhưng cô đã không muốn nữa rồi.