CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 713

Sắc mặt anh tái nhợt, nhưng lại có một nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng: “Nếu đã đến rồi thì ngồi lại một lát rồi hãng đi.”

Anh nói rất dè dặt.

Nam Khuê nhìn sắc mặt của anh, cuối cùng cũng không đành lòng, nhẹ nhàng gật đầu.

Từ cửa đến giường bệnh còn không tới mười mét, bên cạnh có người tiến lên đỡ anh, nhưng Lục Kiến Thành đã từ chối: “Không cần, tôi tự mình đi được.”

Vì vậy, Lục Kiến Thành đã cố chịu đựng vết thương và tự mình bước đi lên trước.

Bởi vì vết thương lại bị nứt toác ra, lại còn đang chảy máu và nhiễm trùng, cho nên anh không dám động đậy quá mạnh, chỉ có thể bước từng bước nhỏ chậm rãi tiến về phía trước.

Nam Khuê nhìn không được nữa, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Có phải anh rất khó chịu không, hay là cứ để bọn họ đỡ anh đi, vậy sẽ thoải mái hơn.”

Lục Kiến Thành từ chối.

Ngay sau đó, cổ họng anh tràn ra một tiếng rên đau đớn khàn đặc.

Nam Khuê cuối cùng vẫn không đành lòng, do dự mở miệng nói: “Hay là, để tôi đỡ anh qua đó đi.”

Lục Kiến Thành liếc nhìn cô một cái, có vẻ sững sờ, sau đó gật đầu.

Nam Khuê lúc này mới đưa tay ra, nhẹ nhàng đỡ cánh tay anh, cùng anh bước đến giường bệnh.

Vừa đến giường bệnh, y tá vừa hay đẩy cửa đi vào.

“Tổng giám đốc Lục, vết thương trên người anh đến giờ thay thuốc rồi.”

Cô ấy cúi đầu xuống, nói với giọng dịu dàng, mặc dù không ngẩng đầu nhìn Lục Kiến Thành nhưng gương mặt cô ấy cũng đã hơi đỏ bừng lên.

Bộ dạng cực kỳ thẹn thùng.

Lục Kiến Thành gật đầu, chuẩn bị đưa tay cởi cúc áo.

Nhìn vẻ ửng hồng trên mặt cô ấy, sau đó nhìn Nam Khuê, anh chợt nhớ ra điều gì đó, liền nói: “Đổi một y tá nam đến đi.”

Nữ y tá: “…”

Nam Khuê: “…”

Nữ y tá nghe vậy hơi sững sờ, trên mặt càng thêm ửng hồng.

Chỉ là lần này không phải vì ngại ngùng mà là vì tổn thương khi nghe anh nói vậy.

Cô ấy mới đến bệnh viện, còn đang trong kỳ thực tập, còn chưa được tuyển chính thức.

Hồi sáng, các chị y tá đều nói ở phòng bệnh có một người đàn ông vừa cao vừa đẹp trai, cô ấy mới chỉ nhìn thoáng qua đã thấy anh quả thực rất đẹp trai.

Cho nên việc thay thuốc ngày hôm nay, cô ấy phải can đảm lắm mới giành lấy được cơ hội này.

Không ngờ vừa mới vào phòng bệnh, chưa kịp bắt đầu thay thuốc đã sắp bị đuổi ra ngoài rồi.

Cô gái nhỏ lập tức cảm thấy cực kỳ tủi thân, cô ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú vô song, tinh xảo sâu sắc của Lục Kiến Thành, trái tim cô ấy lại kịch liệt run lên.

Trước đó mới chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy rất đẹp trai rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi