Chương 727
Chữ cuối cùng, thật sự là Nam Khuê rất khó xử, xấu hổ nói ra.
Ánh nắng buổi chiều vẫn còn khá chói chang.
Trong phòng rắc một lớp ánh sáng vàng, đặc biệt đẹp mắt.
Khi gió thổi qua, rèm cửa sổ màu trắng cuốn theo gió, nhẹ nhàng lướt qua hai người.
Lục Kiến Thành đang kề sát Nam Khuê, một tay chống vách tường, tay còn lại buông xuống bên cạnh, đầy vẻ bá đạo của tổng tài.
Cái vách tường tiêu chuẩn này thật sự làm say lòng bao trái tim thiếu nữ.
Hơn nữa đều là trai đẹp gái xinh, cảnh này, quả thật vừa đẹp mắt vừa lãng mạn.
Trong cổ họng tràn ra một nụ cười trầm thấp, Lục Kiến Thành cúi đầu, lần nữa cúi người xuống nghiêng qua bên cạnh Nam Khuê.
Chẳng qua lúc này đây, khi nhìn thấy vành tai trắng nõn mềm mại của Nam Khuê hơi ửng hồng, anh lập tức nở một nụ cười.
Anh tiến lại gần, đôi môi đỏ mọng mềm mại cố ý đụng vào vành tai nhỏ nhắn của Nam Khuê.
Quả nhiên, Nam Khuê giống như bị điện giật, cơ thể nhỏ nhắn lập tức run rẩy.
Lục Kiến Thành lại dùng môi chạm vào, đồng thời kèm theo giọng nói nóng bỏng, trực tiếp dán sát vào tai cô, dịu dàng vang lên: “Khuê Khuê, nhưng tôi cảm thấy dáng vẻ bây giờ của chúng ta thật sự giống hệt vụng trộm.”
Vốn lời nói trong miệng anh làm cho hai má Nam Khuê phát sốt đỏ lên.
Anh vẫn cứ cách cô gần như vậy, môi còn kề sát vành tai cô, Nam Khuê cảm thấy bây giờ cô như cứng đờ, cũng không có cách nào suy nghĩ.
Đầu óc trống rỗng.
Chỉ có cảm giác của cơ thể là thật, một trận tê dại giống như dòng điện nhanh chóng chảy qua cả người của cô.
Mềm mại, rất thoải mái.
Cô suýt chút nữa muốn phóng túng chính mình đắm chìm trong loại dịu dàng này.
Ánh nắng chiều, không còn chói mắt như buổi trưa, trái lại có vẻ nhu hòa hơn.
Khi một tia nắng chiếu lên người bọn họ, rơi trên gương mặt dịu dàng mềm mại của Nam Khuê, Lục Kiến Thành bất giác nhìn đến ngây người.
Khuê Khuê của anh rất đẹp!
Thật sự rất đẹp.
Đến nổi làm cho anh hoàn toàn không thể kiểm soát bản thân.
“Khuê Khuê, nhắm mắt lại.” Lúc dòng suy nghĩ này mạnh mẽ tràn vào trong đầu, Lục Kiến Thành đã lên tiếng.
Nam Khuê sửng sốt một chút.
Lục Kiến Thành lại mở miệng: “Nghe lời anh, nhắm mắt lại.”
Giống như ma xui quỷ khiến, Nam Khuê nghe theo lời anh, rồi nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại.
Lục Kiến Thành nhìn đôi môi đỏ mọng của cô, đôi môi mỏng từng chút một tiến lại gần.