Chương 792
Thấy Nam Khuê không mở cửa, Lục Kiến Thành tăng thêm sức gõ cửa: “Khuê Khuê, để anh vào.”
“Đã muộn như thế này rồi, anh có chuyện gì sao?”
“Hình như anh sốt rồi, toàn thân đều nóng, em xem giúp anh một chút.” Lục Kiến Thành nói.
Nghe thấy anh sốt, Nam Khuê không dám trì hoãn, lập tức mở cửa.
Cửa vừa mở ra.
Đột nhiên cơ thể cao lớn của Lục Kiến Thành nghiêng về phía trước, Nam Khuê còn chưa kịp phản ứng anh đã trực tiếp ngã xuống người cô.
“Lục Kiến Thành, anh đừng ngủ, anh tỉnh lại đi.”
Anh cao một mét tám mấy, cộng với cơ bắp rắn chắc nên không nhẹ chút nào.
Cơ thể nhỏ nhắn của cô có thể chống đỡ trọng lượng của anh đã là không tệ, nếu để cô đỡ anh lên giường thì đúng là quá khó.
“Này, tỉnh lại.”
Nam Khuê lại gọi một tiếng.
Nhưng người nào đó cứ dựa vào người cô, một chút phản ứng cũng không có.
Nam Khuê đưa tay sờ trán anh, cô lập tức giật mình kêu lên.
Sao lại nóng thế này?
Lúc này Lục Kiến Thành hơi hé mắt ra.
Nhưng đôi mắt kia đỏ hồng như máu.
Anh nhếch môi, cố hết sức nói: “Khuê Khuê, anh nóng quá.”
“Anh đừng vội, trong nhà có thuốc, trước tiên em đỡ anh lên giường, bây giờ anh vẫn có thể tự đi được, em đỡ anh lên giường hơi khó, anh khoác tay trái lên vai em đi, tay phải nắm lấy tay em, đi cùng em được không?”
“Được.” Lục Kiến Thành gật nhẹ đầu.
Có sự phối hợp của anh, Nam Khuê cố gắng đưa anh lên giường nằm.
Giây phút Lục Kiến Thành nằm lên giường, Nam Khuê hít sâu một hơi.
Sau đó đi tìm thuốc hạ sốt.
Tìm thuốc xong, cô bưng theo một cốc nước ấm đi đến gần Lục Kiến Thành.
“Mau dậy đi uống thuốc hạ sốt đi, hạ sốt rồi sẽ dễ chịu hơn.”
Lục Kiến Thành chống người dậy, sau đó choáng váng rồi lại ngồi xuống, khi nhìn thấy áo ngủ mỏng manh trên người Nam Khuê, nhất là khi thấy cánh tay trắng mềm và xương quai xanh gợi cảm của cô, anh có cảm giác mình càng nóng hơn.
Hơi nóng kia điên cuồng gào thét trong cơ thể anh.
Cảm giác miệng đắng lưỡi khô, trong cơ thể có gì đó vô cùng khó chịu giày vò anh không ngừng.
Cố gắng kiềm chế bản thân, giọng nói anh trầm thấp đến cực điểm: “Khuê Khuê, anh khó chịu.”
Nam Khuê lập tức đưa nước đến: “Vậy mau uống thuốc, hiệu quả của thuốc này rất tốt, lát nữa sẽ không còn khó chịu nữa.”