CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 916

“Không liên quan gì đến anh.” Lục Kiến Thành ngăn Quý Dạ Bạch đang bước đến gần, đồng thời lạnh lùng nói.

Vừa dứt lời, anh che cho Nam Khuê, để cô lên xe trước.

“Em ở trên xe chờ anh.” Lục Kiến Thành nhìn về phía Nam Khuê, nhẹ nhàng dặn dò.

“Anh đi đâu vậy?” Cô hỏi.

“Anh đi gặp anh ta.”

“Vậy anh đừng kích động quá, em ở trong xe chờ anh.”

Sau đó Lục Kiến Thành liền đi về hướng Quý Dạ Bạch.

Quý Dạ Bạch đang đợi anh ở bãi đậu xe.

So với lần trước giương cung bạt kiếm, lần này hai người đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

Lục Kiến Thành châm một điếu thuốc, hít một hơi rồi nhả một hơi nhìn về phía Quý Dạ Bạch: “Tôi khuyên cậu nên trở về khuyên nhủ mẹ cậu đi, đừng mơ tưởng đến thứ gì của nhà họ Lục, cũng đừng nghĩ đến Khuê Khuê, nếu không không cần tôi ra tay thì mẹ cậu cũng không phải đối thủ của mẹ tôi.”

Quý Dạ Bạch nhìn anh cười lạnh: “Anh chắc chắn như vậy sao?”

“Không tin thì có thể thử xem.”

Đột nhiên, Quý Dạ Bạch gật đầu: “Được rồi, tôi có thể hứa với anh.”

Sau đó anh ta nói thêm: “Tôi có thể quay về khuyên mẹ tôi, thứ tôi muốn rất đơn giản, chỉ cần đứa bé trong bụng Nam Khuê được sinh ra, sau đó đưa nó cho tôi, tôi có thể từ bỏ quyền thừa kế của nhà họ Lục.”

“Hừ…”

Như thể nghe chuyện cười, Lục Kiến Thành lập tức chế nhạo anh ta: “Nằm mơ!”

“Dù là quyền thừa kế của nhà họ Lục, hay là đứa con trong bụng Khuê Khuê, tôi đều sẽ không cho cậu.”

“Đứa bé là sinh mệnh của Khuê Khuê, cậu cũng không cần mơ tưởng.”

Quý Dạ Bạch cũng không tức giận, nhàn nhạt nhìn anh: “Còn anh thì sao? Anh một lòng nuôi đứa con không phải của mình, anh có chắc mình sẽ đối xử tốt với nó không?”

“Lục Kiến Thành, sao phải làm vậy? Đừng tự lừa mình dối người, đứa bé trong bụng Nam Khuê không phải của anh, anh căn bản sẽ không thật lòng đối xử tốt với nó, giao cho tôi là lựa chọn tốt nhất.”

Lục Kiến Thành khinh thường nhìn anh ta: “Vậy thì sao? Cho dù không phải của tôi, cậu cũng đừng hòng mơ tưởng.”

Nam Khuê vốn dĩ lo lắng hai người sẽ nổi lên xung đột, sẽ lại đánh nhau, không yên tâm cho nên đến đây.

Nhưng mà cô không ngờ rằng mình sẽ nghe thấy những lời vừa rồi.

Nếu không phải chính tai nghe thấy, cô còn nghi ngờ mình đã nghe nhầm.

Cái gì mà không phải là con của anh?

Anh có ý gì?

Trong nháy mắt, Nam Khuê ngơ ngác đứng đó, có một loại ảo giác hỗn độn trong đầu cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi