CÔ VỢ BÉ NHỎ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC

Nhìn bản danh sách giá tiền vật liệu của các công ty hiện lên trên màn hình, Tuyết Vũ không mấy bất ngờ. Công ty cô tuy đã hạ đến mức thấp nhất nhưng suy cho cùng, một công ty nhỏ làm sao cạnh tranh với mấy tập đoàn lớn, giá cô đưa ra tuy đã giản lược bớt nhưng vẫn không thể thấp bằng ba công ty phía trên kia. Tuyết Vũ trầm ngâm một lúc lâu, như vậy cũng tốt, anh và cô sẽ không có bất kỳ quan hệ gì ở đây nữa. Mai Uyển Nhi thấy nét bần thần trên mặt cô thì vội vàng an ủi. Tuyết Vũ cười gượng, đột nhiên trong lòng cô trống trải vô cùng, cũng không biết mình vì sao lại như thế.
Lạc Thiên ngồi ở vị trí chủ trì cũng bắt đầu xoay người lại đối diện với mấy nhà đầu tư. Anh nhìn qua một lượt mấy người trong phòng. Không biết có phải Tuyết Vũ bị hoa mắt hay không? Cô nhận thấy ánh mắt Lạc Thiên dừng trên người cô lâu hơn, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
Giọng Lạc Thiên sắc sảo:
- Các vị ở đây cũng đã thấy kết quả.
Anh dừng lại một chút, nhìn vào phía đại diện công ty CK đang vui mừng vì giá của họ thấp nhất trong tất cả công ty, hiển nhiên bọn họ nghĩ mình sẽ được chọn. Lạc Thiên mỉm cười:
- Tuy nhiên, ngay từ ban đầu chúng tôi đã thông báo, buổi báo giá hôm nay chỉ là hình thức, chúng tôi sẽ tự mình lựa chọn nhà cung ứng thích hợp.

Cả phòng họp bắt đầu xì xầm, ai cũng thắc mắc với quyết định vừa rôi. Cả Tuyết Vũ cũng như vậy, rốt cuộc bọn họ đang muốn làm gì. Suốt mấy năm làm trong ngành cô chưa từng nghe qua chuyện này, chẳng lẽ Thiên Đức là vì cô…
Tuyết Vũ nhìn lên bảng danh sách trên màn hình. Quả không ngoài dự đoán của cô. Đồng Tâm chia vật liệu ra làm nhiều mảng, mỗi nhà cung ứng sẽ phụ trách một mảng, như vậy nếu tình huống bất lợi xảy ra, bọn họ cũng sẽ không bị động. Công ty Vương Quân đảm nhiệm phần đầu tiên cũng là phần quan trọng nhất: phần móng.
Chợt phía đại diện CK đứng lên lớn tiếng:
- Lạc tổng, tại sao lại không có chỗ cho CK chúng tôi, giá chúng tôi đưa ra là thấp nhất, về cơ bản chúng tôi đã thắng trong phần báo giá, các người ít nhất cũng nên cho chúng tôi một con đường chứ?
Lạc Thiên bình tĩnh trả lời:

- Giám đốc Từ, tuy giá các người đưa ra là thấp nhất nhưng như tôi đã nhấn mạnh ngay từ đầu, chúng tôi chỉ coi báo giá là phần tham khảo, phần quyết định phụ thuộc vào nhiều thứ. Cho tôi hỏi, ngài đã quên vụ sập nhà ở công trường Gia Long rồi sao? Nếu tôi không nhầm, CK các người cũng phải chịu một phần trách nhiệm.
Cả căn phòng chìm vào im lặng, người trong ngành không ai là không biết vụ này, vật liệu là từ phía CK cung cấp. Tuyết Vũ nghe nói, bọn họ đã dùng thép kém chất lượng để đưa vào xây dựng. Cũng may vụ tai nạn diễn ra trong đêm nên không có thiệt hại về người. Chủ thầu bọn họ tự mình giải quyết, nếu không chắc chắn CK không thoát khỏi pháp luật. Đại diện CK đỏ bừng mặt, anh ta lắp bắp:
- Các người… Đồng Tâm các người được lắm!
Nói xong anh ta vội thu dọn giấy tờ cùng trợ lý bỏ ra ngoài. Chờ bọn họ đi khuất, Lạc Thiên mới nói với những người còn lại:
- Thế nào? Quý vị đã hài lòng với kết quả chưa? Bây giờ chúng ta bắt đầu ký hợp đồng. Xin mời đại diện của mỗi công ty.
Tuyết Vũ tuy không thoải mái nhưng vẫn đặt bút ký. Lúc nãy cô đã nhắn tin cho Vương Khánh Quân, anh ta vui mừng lập tức bảo cô ký hợp đồng. Tuyết Vũ thở dài. Không biết là họa hay phúc nữa.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi