CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

CHƯƠNG 11

Lý Đỉnh Thịnh lại không cho là như vậy.

Ông ta mỉm cười lấy một ly sâm-banh từ trong tay nhân viên phục vụ rượu đưa cho cô.

“Tiểu Cố, không giấu cô làm gì, tiệc rượu tối nay trên thực tế chính là khúc nhạc dạo của buổi đấu thầu công trình ‘Ánh’.”

Cố Tịch Dao hơi ngẩn ra.

Trước mắt công trình ‘Ánh’ gần như là hạng mục quan trọng mà tất cả giới kiến trúc của thành phố A đang đổ xô vào.

Gần đây bộ phận công trình vì tranh thủ hạng mục này mà ai nấy cũng bận tối tăm mặt mũi, chả trách tổng giám đốc Lý lại sai cô đến đây.

“Nhưng mà tổng giám đốc Lý tôi chỉ là một nhân viên quèn làm việc ở bộ phận công trình chưa được nửa năm…”

“Tôi chính là nhìn trúng thân phận nhân viên mới của cô!”

Đủ mới mẻ!

Khóe miệng Lý Đỉnh Thịnh lộ ra nụ cười hàm ý sâu xa: “Tiểu Cố, tôi để cô đến đây đương nhiên là có dụng ý của tôi. Yên tâm đi, tối nay chỉ cần cô biểu hiện thật tốt sẽ không thiếu tiền thưởng của cô đâu. Đến đây, uống ly rượu này chúc chúng ta đấu thầu thành công.”

Cố Tịch Dao hơi do dự nhận lấy ly rượu trong tay Lý Đỉnh Thịnh.

Cô nhìn lướt qua bóng dáng mọi người đang ăn uống linh đình trong hội trường.

Có lẽ do bản thân cô quá vô dụng nên mới sợ đối mặt với những trường hợp như thế này.

Cô ở nước Mỹ năm năm, dựa vào mười lăm tỷ để sống qua ngày. Trừ chăm sóc mẹ cô và con trai ra, cô gần như không ra ngoài làm việc.

Mãi tận đến nửa năm trước xài hết tiền để dành, sau khi về nước cô mới bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng cô phát hiện bản thân không hiểu rất nhiều thứ.

Bây giờ cô có thể làm việc ở bộ phận công trình của công ty Đỉnh Thịnh, cô đã cảm thấy rất vui mừng.

“Tiểu Cố, sao cô lại không uống thế? Đừng nói với tôi cô không biết uống sâm banh đấy nhé, ha ha…”

Cố Tịch Dao hơi đỏ mặt, cô lắc đầu nói: “Khiến tổng giám đốc Lý chê cười rồi, vậy thì tôi chúc công ty chúng ta đấu thầu thành công.”

Cô không chần chừ nữa giơ ly sâm banh lên chạm ly với Lý Đỉnh Thịnh.

Uống một hơi cạn sạch.

Lý Đỉnh Thịnh nhìn cô uống sạch ly rượu trong tay, cặp mắt lươn ti hí lóe lên vẻ tính tóan…

Cố Tịch Dao để ly rượu xuống, cảm giác cổ họng hơi sặc.

Bỗng nhiên cả hội trường hoàn toàn yên tĩnh.

Cô còn chưa rõ chuyện gì xảy ra thì lúc này ánh mắt của mọi người đều cùng nhìn về phía lối vào hội trường…

Một người đàn ông dáng người cao to, gương mặt tuấn tú, tao nhã bước vào hội trường.

Một anh chàng nổi bật như vậy đương nhiên hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Bộ âu phục màu trắng phiên bản giới hạn toàn cầu được may thủ công làm tôn lên cơ thể khỏe khoắn hoàn hảo của anh ta.

Phảng phất như khí chất vương giả trời sinh, phía sau anh ta còn có một đám thủ hạ đang cung kính đi theo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi