CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1276

Cô vừa dứt lời, màn sân khấu lại được kéo lên kèm theo tiếng kèn Xô-na vui nhộn.

Lúc này cảnh tượng đã thay đổi thành phòng cưới màu đỏ.

Ở chính giữa có đặt một bàn thờ màu đỏ, chính giữa bàn thờ đặt một lư hương, hai cây nến đỏ được đặt ở hai bên. Tiếp đó là đĩa trái cây và điểm tâm.

Tiếng lời kể vang lên: Cậu cả nhà họ Lý sắp bái đường…

Dương Dương đắc ý đi lên sân khấu, toàn thân mặc áo dài màu đen có điểm những hoa văn nguyên mẫu màu đỏ, trên người còn mặc một bộ mã quái màu đỏ viền vàng, trên ngực có một bông hoa đỏ thẫm. Trên đầu đội mũ quả dưa có hoa văn màu đỏ và xanh giao nhau.

Cố Tịch Dao nhìn cách ăn mặc này của cậu mà không khỏi phì cười. Cô đột nhiên nhớ tới dáng vẻ đám trẻ làm loạn trong lễ đính hôn của Bắc Minh Quân.

Cố Tịch Dao nhìn cách ăn mặc của Dương Dương, nhớ tới cảnh tượng đám trẻ làm loạn trong lễ đính hôn của Bắc Minh Quân.

Cùng lúc đó, cũng không chỉ có mình cô nhớ tới cảnh tượng ngày đó. Còn có một người khác chính là Bắc Minh Quân. Anh khẽ nhíu mày.

Dương Dương đi lên sân khấu, trong tay vẫn nắm hai sợi dây đỏ.

Cậu vui vẻ đi tới giữa sân khấu, đối diện với khán giả dưới sân khấu tối đen nói: “Hôm nay là một ngày lành, chuyện vui đều có thể thành. Ban ngày tôi cướp được hai cô gái, buổi tối lại tới bái đường với các cô ấy, ngày mai có thể con cháu đầy đàn…”

Dương Dương bịa ra lời thoại này rất thú vị, cậu mới nói ra khỏi miệng, đã làm cho mọi người trong rạp đều mỉm cười, bầu không khí lập tức trở nên sôi nổi hơn hai cảnh trước nhiều.

Dương Dương nói xong, xoay người nhìn theo sợi dây đỏ và kéo mạnh sợi dây trong tay.

Hết lần này tới lần khác…

Chỉ trong giây lát, một cô gái mặc sườn xám màu đỏ, đầu phủ khăn voan đỏ bị kéo ra.Đây là Tây Thi đậu phụ. So với nói là bị kéo ra, trên thực tế là đang chống lại đám‘người theo dõi’ cứng rắn đẩy lên.

“Một bà xã đã tới tay, tôi lại kéo người thứ hai.”

Dương Dương nói xong, bắt đầu kéo sợi dây đỏ thứ hai, rất nhanh lại kéo lên được một người, đây là cô gái bán báo.

Dương Dương nhìn hai người phủ khăn voan đỏ trước mặt, đắc ý nói: “Không phải ban ngày các người ở ngoài đường phố làm ầm ĩ rất vui mừng à? Sao bây giờ lại thật thà vậy? Ha ha, chưa có người nào rơi vào trong tay cậu cả Lý tôi mà không nghe thuận theo cả.”

Dương Dương nói xong đứng giữa hai người, nói to: “Vậy chúng ta lại bái… hoa… đường!”

Cậu vừa dứt lời, lại nghe được cô gái bán báo che khăn voan cười ha ha: “Cậu cả Lý, cậu đừng đắc ý quá sớm, xem tôi là ai!”

Trình Trình nói xong kéo khăn voan đỏ xuống, sau đó ném tóc giả trên đầu qua một bên, lập tức hiện ra dáng vẻ của con trai.

Kịch bản đột nhiên xoay chuyển, làm cho khán giả dưới sân khấu lập tức sửng sốt. Ban đầu, bọn họ còn tưởng là hai cô bé thật, không ngờ trong này tự nhiên có một cậu bé trà trộn vào, vở kịch này càng lúc càng thú vị rồi.

Dương Dương cũng sốc.

Trình Trình người này đúng là có thủ đoạn, chỉ cần bái đường là vở kịch này xem như diễn xong, đến lúc này còn muốn hại mình một vố.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi