CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1310

Không có Dương Dương cả ngày nằm ỳ, động tác bọn họ buổi sáng sớm tựa hồ cũng nhanh hơn không ít.

Nhất là Cố Tịch Dao, thần thái trên mặt cô hôm nay rất cao hứng.

Đúng nha, còn mấy giờ nữa là có thể nhìn thấy bảo bối nhỏ.

“Tut Tut……” Ngoài cửa sổ truyền đến đến còi ô tô, kia là Vân Chi Lâm lái xe tới đón bọn họ cùng đi sân bay.

Tối hôm qua, Vân Chi Lâm làm xong công việc của mình, gọi điện thoại cho Cố Tịch Dao.

Lúc này mới biết được ngày thứ hai Anna cùng Cửu Cửu sẽ đến Thành phố A.

Anh nhìn một chút lịch của mình ngày mai, ngoại trừ mấy vụ án tương đối nhỏ thì không có chuyện gì khác.

Thế là anh quyết định xử lý mấy cái vụ án nhỏ kia, ngày mai cùng theo xử lý Cố Tịch Dao đi đón con gái của cô.

Rất nhanh, Cố Tịch Dao mở cửa xe ngồi vào trong xe, Trình Trình cũng lưu loát ngồi vào ghế sau đóng cửa xe, sau đó hô một tiếng ba Chi Lâm, chào buổi sáng.”

Vân Chi Lâm nhìn hai mẹ con, có thể nói là ăn mặc trịng trọng: “Chào buổi sáng Trình Trình. Dao Dao, hôm nay hai người có thể nói là rất trịnh trọng nha.”

“Đương nhiên, hôm nay em gái trở về, con cùng mẹ sáng sớm hôm nay bắt đầu chuẩn bị.” Không đợi Cố Tịch Dao nói chuyện, Trình Trình cướp trả lời.

“Ồ?” Lông mày Vân Chi Lâm không khỏi nhướng mày nhìn trong xe: “Dương Dương làm sao còn chưa tới, nhóc đó sẽ không phải còn đang ngủ đấy chứ, sắp tới lúc đi đón rồi.”

Cố Tịch Dao quay đầu nhìn anh nói: “Không cần chờ nhóc đó, chỉ hai bọn em đi đón thôi.”

“Như vậy không được đâu, tốt xấu gì cũng là đi đón em gái, nhóc đó làm anh trai cũng nên ra dáng chứ. Thật sự là quá lười, sau này phải tốn chút công phu uốn nắn lại nhóc đó.” Vân Chi Lâm nói, khởi động ô tô chạy về sân bay.

Cố Tịch Dao nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Sau này dạy nó cũng đều là chuyện của Bắc Minh Quân……”

Trong lời nói hàm ý riêng.

“Dao Dao, sao lại nói như vậy?” Vân Chi Lâm đang lái xe hỏi.

“Ba Chi Lâm, Dương Dương sau này ở nhà của bà nội, con ở đây với mẹ.” Trình Trình nói.

Vừa nhắc tới Dương Dương, tâm trạng Cố Tịch Dao vốn rất tốt lập tức kém đi : “Chi Lâm, đừng nói nữa, chờ đón Cửu Cửu về em sẽ nói cho anh biết.”

Thấy Cố Tịch Dao không muốn nói chuyện của Dương Dương, anh cũng không hỏi, chuyên tâm lái xe tới sân bay.

Sân bay quốc tế Thành phố A, mỗi ngày đều có ít lấy trăm máy bay ở đây cất cánh và hạ cánh.

Nhớ tới lần trước tình cảnh đi Sabah cảm giác giống như hôm qua.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Ngửa đầu nhìn bảng lịch bay treo ở trong đại sảnh, máy bay từ Sabah đến còn có hơn một giờ mới có thể đến đây.

Vì vậy, họ tìm một quán cà phê gần sân bay và ngồi.

“Hai người chưa ăn cơm hả, đón con quan trọng, nhưng sức khỏe mình quan trọng hơn.” Vân Chi Lâm nói, đưa tay gọi nhân viên phục vụ tới, gọi cho Cố Tịch Dao và Trình Trình sandwich và sữa bò nóng.

Quá trình chờ đợi thực sự rất lâu, Cố Tịch Dao đang ăn uống lơ đãng nhìn đồng hồ sân bay và thông tin chuyến bay liên tục thay đổi.

Vân Chi Lâm nhìn dáng vẻ này của Cố Tịch Dao, trên mặt khẽ cười một tiếng: “Dao Dao, anh thấy nhiều người đón khách, nhưng đều không có giống em, không đến năm phút nhìn bảy tám lần. Em yên tâm ăn, thời gian còn sớm mà.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi