CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1340

“Ha ha, có lẽ là Dương Dương ngại người lạ, mong thầy Lạc đừng trách tội.” Giang Tuệ Tâm hòa giải.

Lạc Hàn lắc tay: “Bác Bắc Minh cứ yên tâm mà giao Dương Dương lại cho tôi, nhất định tôi sẽ dạy dỗ cậu bé thành tài.”

Bây giờ Dương Dương đang thầm mưu tính trong lòng.

Vốn dĩ cứ nghĩ rằng sẽ mời một cô giáo xinh đẹp chứ.

Nhưng vóc dáng và gương mặt của thầy giáo trước mặt cậu bé lại giống như chú Uy.

Chú Uy và ông ba chim chết càng lúc càng không đáng tin cậy rồi.

Cho ông ta làm thầy giáo dạy thể dục thì còn được, nếu như muốn mình đứng hạng nhất trong kỳ thi cuối học kỳ trong lớp thì chẳng có hy vọng gì cả.

Giang Tuệ Tâm nhẹ nhàng xoa đầu Dương Dương: “Bình thường Dương Dương nhà chúng tôi nghịch lắm, bởi thế không theo kịp bạn bè. Đều lại vì ban đầu mẹ của nó không dạy dỗ nó cẩn thận nên mới thành ra như vây.”

Nói đến đây, gương mặt của bà ta toát ra vẻ an ủi: “Tôi còn một đứa cháu tên là Trình Trình, bọn nó là anh em song sinh. Từ nhỏ đã đi theo Quân nhà chúng tôi, nó thông minh lắm, từ nhỏ đến lớn đã nhận được không ít giải thưởng.

Nghe lời của bà, trong lòng Dương Dương không phục, dựa vào cái gì mà tự cậu học không tốt lại nói là trách nhiệm của mẹ?

Còn nữa, tại sao muốn khen thưởng Trình Trình trước mặt cậu, nói cậu thậm tệ như vậy, giống như ‘kẻ bất trị’?

Mặt cậu lập tức không vui.

Lạc Hàn thấy rõ thay đổi cảm xúc của Dương Dương.

Ông ta cúi đầu nhìn đồng hồ sau đó nói với Giang Tuệ Tâm: “Bà Bắc Minh, nếu bà không để ý thì tôi dẫn Dương Dương tới phòng bé. Vừa mới gặp mặt, mọi người đều cần có thời gian làm quen không phải sao.”

Bà Bắc Minh hiện tại vô cùng yên tâm với Lạc Hàn, một là vì ông ta là người do Bắc Minh Quân tìm, hai là địa vị gia đình ông cũng có chút danh tiếng.

Bà cười gật đầu: “Thầy Lạc, Dương Dương nhà tôi để thầy nhọc lòng rồi.” Nói rồi, bà gọi người làm tới: “Dẫn thấy Lạc và cậu chủ Dương Dương về phòng đi.”

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Đến phòng của Dương Dương, người làm rời đi.

Trong phòng chỉ còn Lạc Hàn và Dương Dương.

Lạc Hàn liếc nhìn phòng cậu một cái, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Dương Dương đang im lặng cúi đầu ngồi bên giường.

Ông ta chỉ khẽ mỉm cười, không nói gì.

Cầm ghế tới ngồi cạnh giường.

Tivi trên tường vẫn dừng ở màn hình Dương Dương chơi game.

Ông ta cầm điều khiển game, sau đó vứt một cái khác tới cạnh Dương Dương: “Sao nào, chúng ta chơi một ván?”

Lúc đầu quay về phòng ngủ, Dương Dương còn cho rằng ông thầy này sẽ như những trường học khác, sẽ nói một đống quy củ đạo lý trước. Sau đó móc ra quyển sách bắt đầu giảng những bài học tẻ nhạt tới mức chỉ muốn khiến cậu ngủ đi.

Nhưng ngoài ý liệu là, ông thầy này lại chơi game với cậu trước.

Chuyện này trúng tâm tư của Dương Dương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi