CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1411

Hình Uy đành phải gật đầu.

Một lát sau, anh ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện: “Ông chủ, về hậu sự của ông cụ Bắc Minh, đã chuẩn bị đưa linh cữu của ông ấy đặt ở phần mộ gia tộc, bên cạnh cô Phương. Anh thấy an bài như thế nào?”

Bắc Minh Quân gật đầu: “An bài như vậy cũng tốt, hai anh em họ tuy không qua lại, nhưng luôn có liên hệ máu mủ và tình nghĩa. Hiện giờ họ đều đã qua đời, hết thảy xem như có thể hiểu.”

“Kia chúng tôi sẽ an bài qua bốn mươi chín ngày của ông cụ mới an táng.” Hình Uy nhìn ông chủ nói.

Bắc Minh Quân gật đầu, sau đó anh nói với Hình Uy: “Chúng ta đi bệnh viện trước đi, thăm dì Tâm.”

Bênh viện ở trung tâm thành phố A, Hình Uy đậu xe, xuống xe mở cửa cho Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân xuống xe, hai người đi tới phòng bệnh VIP của Giang Tuệ Tâm.

Bắc Minh Đông đẩy hết toàn bộ công việc của mình, toàn tâm toàn ý chiếu cố mẹ.

Lúc Bắc Minh Quân tới đây, Giang Tuệ Tâm vừa mới ngủ.

Bắc Minh Đông nhẹ nhàng đi ra phòng bệnh, đi vào phòng quan sát.

“Sức khỏe dì Tâm như thế nào?” Bắc Minh Quân nhìn Giang Tuệ Tâm trong phòng, bà ngủ rất bình yên.

“Sức khỏe của mẹ em không có gì đáng ngại, nhưng có lúc tinh thần hoảng loạn.” Bắc Minh Đông nói xong nhíu mày.

“Bác sĩ nói như thế nào?”

Bắc Minh Đông thở dài một hơi: “Bác sĩ nói bởi vì tinh thần đã chịu kích động nên mới bị như vậy, uống thuốc trước xem sao.”

Bắc Minh Quân xoay người nói với Hình Uy: “Cậu đi tìm chuyên gia giỏi nhất về phương diện này tới nhất định phải trị khỏi cho dì Tâm.”

Hình Uy trả lời rồi xoay người đi ra ngoài gọi điện thoại.

Bắc Minh Đông nhìn Bắc Minh Quân, tay vỗ vỗ bờ vai của anh, cảm kích nói: “Cám ơn.”

“Đều là người trong nhà khách sáo gì chứ.”

Một lát sau Hình Uy cầm điện thoại đi đến: “Ông chủ, đã liên hệ với chuyên gia, mấy ngày nữa họ sẽ hội chẩn cho bà Bắc Minh.”

Bắc Minh Quân gật đầu, nhìn đồng hò của mình, sau đó nói với Bắc Minh Đông: “Em ở đây chăm sóc dì Tâm thật tốt, người hầu sẽ đưa đồ ăn và canh bổ cho hai người. Anh có chút chuyện, đi trước.”

Bắc Minh Đông gật đầu, nhìn họ rời khỏi phòng bệnh.

Bắc Minh Quân và Hình Uy chậm rãi đi trên hành lang, Hình Uy hỏi: “Ông chủ, chúng ta chuẩn bị đi đâu?”

Bắc Minh Quân suy tư một chút: “Tôi muốn đi thăm ba tôi.”

Nói xong, hai người xoay người đi về hướng nhà xác.

Hai tầng dưới cùng, Bắc Minh Quân và Hình Uy vừa ra thang máy, lập tức có một cơn gió lạnh thổi tới.

Một hành lang thẳng tắp đi tới nhà xác, nơi này không có ai cả, im lặng đến mức họ có thể nghe tiếng bước chân của mình.

Trước khi Hình Uy đi đến nhà xác, đã muốn gọi điện thoại sắp xếp ổn thỏa.

Khi họ đẩy cửa ra đi vào, đã có bác sĩ chờ ở đây.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi