CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1422

Vân Chi Lâm nhìn nhìn luật sư Vương và Cố Tịch Dao: “Hy vọng 2 người tạm thời buông xuống sự bất đồng, toàn lực làm tốt vụ án này. Mấy ngày nay cần 2 người cực khổ chút.”

Buổi chiều, chú Khôn lái xe đón Trình Trình và Dương Dương từ trường học về nhà của Cố Tịch Dao.

Một đường này Dương Dương ngồi ở ghế phó lái, không ngừng hỏi chú Khôn những việc liên quan tới xe.

Cũng may chú Khôn có kiên nhẫn, đối với những câu hỏi của Dương Dương có thể coi như là không ngại bị hỏi nhiều. Trình Trình ngồi ở hàng sau xem Ipad mình, nhưng mà đối với sự lải nhải của Dương Dương cậu cũng không nhịn được có chút nhíu mày.

Một lát sau về đến nhà, vừa vào cửa Trình Trình liền bắt đầu quở trách Dương Dương:

“Bắc Minh Tư Dương, lúc em ở trên xe tựa như giống như ruồi bọ vậy, em không thấy phiền anh cũng thấy phiền.”

Anna chăm sóc cho Cửu Cử đang ngồi ở trên sô pha chơi búp bê Barbie, đây là quà ngày hôm qua Cố Tịch Dao mua cho Cửu Cửu.

Lúc Cửu Cửu sáng sớm tỉnh lại vừa mở mắt liền thấy được, vui vẻ cầm ở trong tay, mặc kệ là bữa sáng hay là bữa trưa con bé đều không chịu buông một phút, thật sự là yêu thích đến không nỡ buông tay.

“Ha ha, Dương Dương con rốt cuộc ở trên xe đã làm gì?” Anna mỉm cười nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sa sầm của Trình Trình.

Dương Dương quăng cặp lên tường, chẳng hề để ý mà nói: “Con ở trên xe không có làm gì hết, chẳng qua là hỏi chú Khôn một vài câu hỏi liên quan đến xe mà thôi.”

“Ồ, Dương Dương hỏi mấy cái này không có gì xấu cả, nhiều them một sở thích cũng rất tốt.”

Dương Dương vừa nghe càng thêm đắc ý, đầu nhỏ giương lên: “Anh nhìn thấy chưa, dì Anna cũng ủng hộ sở thích của em.”

Lúc này, Cửu Cửu cũng vẫy búp bê trong tay, mềm mại nói: “Anh Dương Dương, em cũng ủng hộ anh.”

Dương Dương cười hì hì ngồi xuống kế bên Cửu Cửu, một tay kéo con bé đến bên người mình: “Em Cửu, đến lúc đó anh cho em ăn phao câu gà.”

Cửu Cửu vừa nghe đến phao câu gà, liền vặn vẹo cơ thể nhỏ từ trong lòng của Dương Dương giãy ra. Nhướng mày lên nhìn Dương Dương: “Anh Dương Dương, nếu như anh cho em ăn phao câu gà, em sẽ cho anh ăn bánh.”

Dương Dương khó tin mà nhìn Cửu Cửu: “Phao câu gà ăn ngon như vậy, anh mới nhịn đau bỏ những thứ yêu thích cho em ăn. Quên đi, em không ăn anh liền cho em ăn cánh gà.

Sau khi Trình Trình cất cặp của mình vào trong phòng ngủ của Cố Tịch Dao rồi đi ra nói với Anna:

“Dì Anna, dì không biết, Bắc Minh Tư Dương chính là hứng thú nhất thời mà thôi. Hơn nữa điểm số học tập bây giờ của em ấy còn kém như thế, nếu cả ngày suy nghĩ đều đặt ở trên cái này, đến lúc đó sau khi thi cuối kỳ, con thấy mông của em ấy sẽ nở hoa rồi.”

Dương Dương quay đầu nhìn thoáng qua Trình Trình, nếu trước kia Trình Trình nói cậu như vậy, cậu có lẽ sẽ không có lời nào để nói. Nhưng mà hiện giờ sức mạnh của cậu xem như là đủ rồi.

“Em chính là thích ô tô thì làm sao, đây là sở thích của em. Hơn nữa hôm nay đi học, em đều làm cho thầy giáo và bạn học chấn kinh rồi.”

Anna và Cửu Cửu đều tò mò nhìn Dương Dương, các cô rất muốn nghe thử rốt cuộc cậu lại làm hành động khinh người gì.

Trình Trình bĩu môi: “Em có thể có thể làm họ khiếp sợ, chẳng qua chính là lúc học thì ngủ lại còn nói mớ. Nếu không chính là thầy giáo gọi em đứng lên trả lời câu hỏi, em có thể trong tiết ngữ văn đọc thuộc bài vè phép nhân, trong tiết toán tốn mấy ngày trời học thuộc lòng thơ Đường.”

Mấy lời Trình Trình nói nhưng thật ra không sai, mấy việc này Dương Dương lúc vào học thường xuyên làm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi