CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1459

Lão Tiền khẽ gật đầu: “Chín mươi triệu, coi như hợp lý.” Nói xong ông ta cầm điện thoại lên muốn gọi Tiểu Thiến chuẩn bị tiền.

Nhưng ông ta lại không ngờ rằng cùng lúc đó Luật sư Vương một tay lấy lại bút ghi âm.

“Cậu có ý gì?” Lão Tiền có chút không hiểu.

Luật sư Vương cười nói: “Tổng biên tập Tiền, ông cũng quá keo kiệt, tôi không phải muốn chín mươi triệu mà là chín trăm triệu.”

“Chín trăm triệu! Có phải cậu đang nói đùa không?” Lão Tiền cảm thấy bất ngờ.

“Hừ, hiện tại toàn bộ thành phố A đều biết vụ án này, khoản tiền bồi thường chín tỷ cũng không phải là nhỏ. Tôi chỉ cần một phần mười mà thôi. Hơn nữa vừa rồi ông cũng đã nghe được đoạn ghi âm, nếu như tôi lấy nó về, chưa nói đến việc ngay cả một xu tiền các ông cũng không lấy được mà đến lúc đó bồi thường bao nhiêu tiền tôi không có cách nào tính thay các ông được.” Luật sư Vương nói xong thì đứng lên ra vẻ muốn đi.

“Ôi, đừng, đừng… người anh em sao nóng nảy thế, tôi chỉ đùa với cậu mà thôi. Chín trăm triệu không đắt lắm.” Lão Tiền nói xong, lập tức cầm điện thoại lên: “Tiểu Thiến, bây giờ chuẩn bị chín trăm triệu tiền mặt đến đây.”

Nửa giờ sau, Tiểu Thiến xách một chiếc vali nhỏ đi vào phòng tổng biên tập. Cô ta đặt cái vali lên trên bàn: “Tổng biên tập, tiền đã chuẩn bị xong.”

Luật sư Vương đưa tay mở cái vali ra, tiện tay lấy ra một chồng, đếm qua loa một cái rồi khẽ gật đầu.

Sau đó giao bút ghi âm trong tay cho lão Tiền.

Lão Tiền cầm bút ghi âm nhìn Luật sư Vương cười một tiếng: “Tôi làm sao biết được bản này của cậu có phải là bản chính hay không, với lại cậu có sao chép lại không?”

Luật sư Vương cũng cười một tiếng: “Tôi đưa thứ này cho các ông, cũng biết nội dung bên trong rồi, chỉ cần giao cái này cho luật sư của các ông thì đương nhiên anh ta biết bước tiếp theo nên làm như thế nào. Dù cho tôi có bản dự phòng thì đến lúc đó thật cũng sẽ biến thành giả.”

Lão Tiền khẽ gật đầu: “Nếu cậu đã nói như vậy thì tôi cũng không nghi ngờ gì nữa.”

Nói đến đây, ông ta đứng lên: “Tiểu Thiến, tiễn vị khách này đi.”

Tiểu Thiến khẽ gật đầu, nói với Luật sư Vương một câu “mời.”

Luật sư Vương tiện tay cầm lấy cái vali, quay người rời khỏi công ty giải trí Tân dưới sự dẫn đường của Tiểu Thiến.

Sau khi Lão Tiền tiễn Luật sư Vương, ông ta vội vàng đóng cửa phòng làm việc của mình và khóa lại.

Ông ta móc điện thoại ra gọi cho ông chủ của ông ta: “Ông chủ, nói cho anh một tin tức tốt, tin tức hôm qua bị lộ ra ngoài, hôm nay đã lấy lại được.” Tiếp theo ông ta nói lại một lần chuyện vừa xảy ra.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nghe xong thì khẽ gật đầu: “Đã như vậy thì ông nhanh chóng hủy thứ này đi. Sau đó tiếp tục làm như tôi đã sắp xếp là được rồi.”

Lão Tiền khẽ gật đầu.

Luật sư Vương ra khỏi văn phòng, gọi một chiếc taxi.

Khi ở trên xe, anh ta tiện tay vứt mũ và kính râm ném vào thùng rác ở ven đường.

Tiền thì gửi vào một tài khoản bí mật của mình trong ngân hàng.

Ra khỏi cổng ngân hàng, nhìn trời xanh, mây trắng lững lờ bay ngang, trên mặt anh ta lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.

“Hừ hừ, Cố Tịch Dao, làm mất chứng cứ rồi, tôi xem cô còn có tài năng gì. Vân Chi Lâm, cho dù vụ kiện này thua, cũng chỉ có thể trách anh vẫn luôn đứng về phía cô ta!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi