CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1485

Để cho anh ta có cảm giác dù sao chuyện cũng đã bại lộ rồi cho nên không cần phải kiêng dè nữa, từ đó phanh phui hết mọi chuyện ra.

Đúng như Cố Tịch Dao suy nghĩ, khi cô đưa con át chủ bài của mình là video ra làm bằng chứng thì sự kiêu căng, ngạo mạn trước đó của luật sư Vương hoàn toàn biến mất.

Anh ta nhìn chằm chằm Cố Tịch Dao, khóe miệng vẫn giữ nụ cười: “Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tôi vốn nghĩ cô hoàn toàn không biết gì cả. Sở dĩ cô có thể tiến vào giới luật sư này hoàn toàn là bởi vì dựa vào mối quan hệ bí mật của cô và Vân Chi Lâm, nhưng bây giờ xem ra tôi đã nghĩ sai về cho cô rồi.”

Luật sư Vương nói xong thì gật đầu, nhíu mày: “Không sai, bút ghi âm của cô chính là do tôi làm hỏng.”

Không ngờ, luật sư Vương lại đích thân thừa nhận, Cố Tịch Dao khó hiểu hỏi anh ta: “Chúng ta là đồng nghiệp và cùng nhau tham gia một vụ kiện. Tại sao anh lại muốn nhắm vào tôi bằng mọi giá vậy? Họ đã cho anh bao nhiêu lợi ích chứ?” ”

Vân Chi Lâm cũng rất ngạc nhiên nhìn anh ta. Lúc đầu anh đến tìm anh ta, anh ta không phải là người như vậy.

Luật sư Vương nhìn cô: “Cô có muốn biết tại sao không? Bởi vì vụ kiện của ông Bắc Minh hoàn toàn không phải là vụ kiện mà một người có năng lực và kinh nghiệm như cô có thể tham gia. Nếu không phải vì quan hệ của cô và Vân Chi Lâm thì làm sao cô có thể tham gia được chứ? Hơn nữa cô chính là người thích làm theo ý mình, không tuân theo sự sắp xếp. Cô biết không? Anh Bắc Minh không phải là người mà ai cũng có thể bợ đỡ được. Bây giờ có cơ hội tốt như vậy nhưng cô lại từ chối lời mời của anh ấy. Cuối cùng, cô lại may mắn có được bằng chứng quan trọng nhất của vụ kiện này và cũng vì điều này cho nên cô cảm thấy không ai giỏi bằng cô. Tôi chính là chướng mắt với tác phong của cô cho nên muốn cho cô biết tay.”

Cố Tịch Dao nghe luật sư Vương kể lể tội lỗi của mình, cô đúng là không ngờ trong mắt anh ta bản thân cô lại khó coi như vậy.

Cô nhìn luật sư Vương lắc đầu: “Luật sư Vương, thật ra anh đã nghĩ sai về tôi rồi. Tuy mối quan hệ giữa tôi và Vân Chi Lâm không tệ nhưng tôi không hề mượn mối quan hệ này để diễu võ giương oai.”

Lúc này Vân Chi Lâm đi từ chỗ bàn làm việc đến trước mặt luật sư Vương nói: |”Luật sư Vương, tôi nghĩ anh là có hiểu lầm gì rồi. Cố Tịch Dao tham gia vào vụ kiện này không phải chỉ là ý của một mình tôi mà đây cũng là ý của anh Bắc Minh.”

Luật sư Vương vừa nghe nói vậy thì nhất thời sững sờ: “Sao có thể có chuyện đó, luật sư Vân, anh đang nói đùa với tôi phải không? Sao anh Bắc Minh quen với cô ta được chứ? Tôi không phải là đứa trẻ ba tuổi mà anh nói gì tôi cũng sẽ tin.”

Vân Chi Lâm nhìn luật sư Vương, cũng khó trách anh ta không biết vụ kiện giành con làm rúng động thành phố A năm đó, vì khi ấy luật sư Vương vẫn chưa đến đây.

Đương nhiên anh ta cũng không biết mối quan hệ giữa Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao.

“Chi Lâm, không cần nói lời vô dụng.” Cố Tịch Dao ngăn Vân Chi Lâm lại.

“Luật sư Vương, mặc dù anh cho rằng tôi đã động chạm đến lợi ích của anh. Tuy nhiên, mọi việc tôi làm đều dựa trên nguyên tắc và năng lực của bản thân. Anh có biết, tôi đã bỏ ra bao nhiêu công sức để có được bằng chứng quan trọng kia không? Nhưng còn anh thì sao? Vì đấu với tôi mà anh lại đi làm hỏng nó. Lẽ nào anh cho rằng bản thân là một luật sư rêu rao chính nghĩa trong khi đó bản thân lại làm chuyện vi phạm chính nghĩa là không sai sao?”

Cố Tịch Dao nói tới đây thì nhìn luật sư Vương, mỉm cười lạnh lùng: “Cho dù anh tính toán kỹ càng, tôi vẫn dụ anh nói ra được lời thật rồi. Camera lắp trong phòng làm việc hoàn toàn không ghi lại được tất cả hành vi của anh.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi