CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1563

Anh ta quay đầu lại lập tức nhìn thấy, không nhận ra Bắc Minh Quân, nhưng Dương Dương đi theo sau anh lại làm anh ta có ấn tượng sâu sắc

“Ha ha, không ngờ nha, nhóc con cũng dám chạy vào núi tìm thức ăn, đừng để bị rắn cắn đó.” Tên nhà giàu sáu ngón vui tươi hớn hở nói.

Cậu bé trai đi theo sau anh ta nói với Dương Dương: “Nếu không chúng ta thi đấu đi, xem thử ai tìm được nhiều thức ăn trong rừng hơn.”

Dương Dương làm sao chịu thua được, đặc biệt là cậu bé còn nhớ rất rõ hai ba con này đã dám ra oai với cậu khi ở trên xe như thế nào.

Tuy bây giờ cậu bé cũng là cậu chủ nhỏ của nhà Bắc Minh, nhưng mà vẫn có sức mạnh của mấy con người thấp kém, vẫn rất xem thường mấy tên giàu còn khoe khoang hơn cả cậu bé.

“Thi thì thì, đến lúc đó người nào thua phải làm người hầu cho người thắng, thế nào.” Dương Dương thấy ngày nào Bắc Minh Quân cũng dẫn theo Hình Uy đi khắp nơi, trông rất oách.

Lúc cậu bé ở trường học cũng đã tính thu một thằng đàn em, nhưng mà mấy bạn học vừa nghe đã không đồng ý.

Dù sao đều là cậu chủ nhỏ như nhau, làm gì có ai muốn làm kẻ sai vặt cho người khác.

Bây giờ vừa nhắc đến cá cược, Dương Dương lập tức nhớ đến chuyện này.

“Được đó, cậu chờ làm người hùng của tớ đi.” Cậu nhóc kia có vẻ rất tự tin.

Ngay cả tên nhà giàu sáu ngón kia nghe bọn họ nói chuyện xong, lại nhìn thoáng qua Bắc Minh Quân đang mặc áo vest mang giày da, hai cha con này mỗi người mặc một bộ vest, hoàn toàn không phải đến đây để cắm trại.

Anh ta cũng cười nói với Dương Dương: “Nhóc con, vụ cá cược này nhóc thua chắc rồi, cứ chuẩn bị làm người hầu cho con chú đi.”

Sau đó đưa tay xoa đầu con trai: “Thằng nhóc này còn trâu bò hơn ba nữa, vừa đến đã thu đàn em rồi.”

Bắc Minh Quân nghe không lọt tai mấy lời này, anh không cho phép người khác xem thường con anh, càng không thể làm đàn em của người khác.

Anh quay đầu lướt nhìn Dương Dương: “Bớt nói nhảm với bọn họ, đuổi theo nhanh lên.”

Nói xong anh lập tức bước vào rừng.

Dương Dương nhíu mày, trong lòng cậu bé có chút không phục, dựa vào cái gì mà cậu lại bị tên nhà giàu này xem thường chứ.

Hơn nữa cái làm cậu càng giận hơn là lão ba chim chết không nói tiếng nào hết, cứ như cậu không phải con của ba vậy.

Bắc Minh Quân nhìn la bàn, xác định vị trí của bản thân rồi, sau đó dẫn Dương Dương đi sâu vào rừng.

Trình Trình đứng ngoài lều, thấy ba dẫn Dương Dương vào rừng cây rồi, sau đó xoay người chui vào lều: “Mẹ, ba và Dương Dương vào rừng sẽ không sao chứ.”

“Cục cưng yên tâm đi, có ba con ở đó thì sẽ không có chuyện gì.” Về phương diện này, Cố Tịch Dao rất tin tưởng Bắc Minh Quân.

Cô cất dây câu vào túi rồi đứng dậy: “Được rồi cục cưng, chúng ta cũng đi câu cá thôi.”

Trình Trình gật đầu, đi theo Cố Tịch Dao ra khỏi lều.

Không ngờ rằng bên bờ sông đã có vài người ngồi trước.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi