CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1718

Bắc Minh Quân đưa chiếc áo vest vắt trên tay cho Hình Uy, sau đó ngồi phịch trên sô pha.

Ngửa đầu nằm dựa vào lưng ghế sô pha, trên người còn tỏa ra mùi rượu thoang thoảng.

Vừa nhìn bộ dạng này của anh là biết vừa đi xã giao về.

Còn hôm nay anh tại sao trở về với bộ dạng này, còn không phải là vì người hôm nay anh tiếp là La tổng của tập đoàn Gia Mậu.

Nếu như chỉ ăn cơm với ông ta thì không có gì, dù sao hai bên có quan hệ hợp tác hơn nữa bất luận thân phận địa vị đều rất xứng.

Nhưng La tổng lại móc anh, tự ý mời Bắc Minh Diệc Long đến.

Hơn nữa trên bữa tiệc, La tổng đều không ngừng khen ngợi năng lực, hài lòng với chất lượng công trình và tiến độ công trình của Bắc Minh Diệc Long.

Trên bàn rượu, La tổng và Bắc Minh Diệc Long không ngừng trao đổi, Bắc Minh Quân ngồi ở ghế chủ vị lại giống như một khách mời.

Cho dù Hình Uy đứng ở sau lưng anh nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi nhíu mày, điều này cũng quá không để ông chủ vào trong mắt rồi.

Anh ta muốn đứng ra nói hai câu, nhưng nhìn thấy ông chủ trầm ổn ngồi ở đó, cũng chỉ đành nén giận.

Quá ba tuần rượu, sau khi ăn uống xong, bữa tiệc xã giao này cuối cùng tuyên bố kết thúc.

Giang Tuệ Tâm gọi người làm chuẩn bị canh giải rượu cho anh: “Quân, có phải không thoải mái không, có cần về phòng ngủ nghỉ ngơi không?”

“Dì Tâm, không cần đâu. Con không có uống bao nhiêu, nằm ở đây một lát là được rồi.” Bắc Minh Quân khẽ lắc đầu, nhíu mày đưa tay day day mũi của mình.

Rất nhanh người làm để canh giải rượu lên trên bàn trà.

“Quân, canh giải rượu để ở đây, con nghỉ ngơi một lát thì dậy uống nha.”

Giang Tuệ Tâm nói xong, lại nhìn Hình Uy: “Cậu còn chưa ăn cơm phải không, đã theo Quân vất vả rồi mau vào ăn cơm.”

Hình Uy gật đầu, không biết tại sao cứ cảm thấy hôm nay bà Bắc Minh có hơi kỳ lạ, bà ta không có tính khí xấu, thấy ai cũng không thèm quan tâm như mấy ngày trước nữa, hôm nay lại có hơi ôn hòa hơn nhiều.

Lẽ nào thật sự như những gì cậu ba Bắc Minh nói, đến tuổi tiền mãn kinh? Nhưng anh ta lại nghĩ đến mẹ già của mình, bà ấy trước đây cũng không có sự thay đổi bất thường như thế.

Anh ta khi vừa mới dừng xe, phát hiện xe Cố Tịch Dao lặng dừng ở đó chắc là đến thăm cậu chủ nhỏ Dương Dương.

Nhưng Bắc Minh Quân dường như không có phát giác, có lẽ là vì mưa Hình Uy vội mở ô che cho ông chủ đi vào trong.

Lẽ nào thái độ bây giờ của bà Bắc Minh chính là bị cô Cố chọc tức? Bà ta muốn dỗ ông chủ đuổi cô Cố đi sao?

Hình Uy suy nghĩ rồi đi theo Giang Tuệ Tâm đi đến phòng ăn.

“Cô Cố.” Hình Uy ngạc nhiên khi nhìn thấy Cố Tịch Dao đang ngồi trước bàn ăn.

Cố Tịch Dao ở trong phòng ăn cũng biết Bắc Minh Quân trở về rồi, hơn nữa còn uống ít rượu.

Cô khẽ gật đầu với Hình Uy.

“Hình Uy cậu tùy ý tìm chỗ ngồi xuống đi.” Giang Tuệ Tâm trở lại chỗ ngồi của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi