CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1757

Dương Dương cười hì hì xoa bụng mình: “Chỗ này của cháu giống như túi thần kỳ của mèo máy Doraemon, có thể chứa rất nhiều thứ.”

Trình Trình ghét bỏ nhìn Dương Dương một cái, ở nhà Bắc Minh một thời gian rồi vẫn không sửa được bệnh tham ăn.

Một lát sau, Dương Dương ăn một phần tư salad, lúc này mới hài lòng nhảy đến bên cạnh Giang Tuệ Tâm lên xe.

Cố Tịch Dao mang theo Trình Trình, còn có Anna đứng ở cửa, nhìn bọn họ rời đi.

Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, hôm nay thật sự kinh hồn bạt vía.

Bọn họ vào nhà, Cố Tịch Dao ngồi trên sô pha, Bắc Minh Quân và Giang Tuệ Tâm đã đi rồi, nhưng Hình Uy vẫn còn trên lầu.

Nhưng cũng không có gì đáng lo, cho dù anh ta phát hiện, cùng lắm là để Lạc Kiều dùng đứa bé trong bụng uy hiếp anh ta, còn phải lo lắng anh ta không giữ bí mật sao.

Khoan nói chuyện đó, lần này Hình Uy ngây người ở chỗ Lạc Kiều cũng không tính là ngắn, sắp phá kỷ lục hai mươi phút anh ta ở chỗ của Lạc Kiều lần trước.

Lúc này Anna mới nhớ tới hỏi: “Tịch Dao, sao cô gặp mấy người Bắc Minh Quân vậy? Tôi thấy cô xuống xe của anh ta.”

Cố Tịch Dao thở dài, nói lại mọi chuyện cho Anna nghe.

Cuối cùng cũng đổ mồ hôi thay cho cô: “Tịch Dao, sau này cô đừng như vậy, làm cho nhiều người lo lắng.”

Cố Tịch Dao gật đầu: “Yên tâm đi, sau này tôi sẽ chú ý hơn.”

“Không biết Cửu Cửu còn có thể chống đỡ được bao lâu.” Cố Tịch Dao không khỏi lẩm bẩm vài câu.

Lúc này cửa thang máy mở ra, Hình Uy đi ra, sau đó là Lạc Kiều.

“Hai người…” Cố Tịch Dao và Anna nhìn về phía bọn họ.

Chỉ thấy vẻ mặt Hình Uy rất bình thường, không còn bất lực như vừa rồi.

Trên mặt Lạc Kiều cũng không có biểu cảm gì, ít nhất có thể thấy hiện tại cô không còn chán ghét Hình Uy như trước.

“Cô Cố.” Hình Uy gật đầu, sau đó nhìn phòng khách, chỉ có ba người bọn họ: “Mấy người ông chủ đâu?”

“Bọn họ vừa đi không lâu, Bắc Minh Quân nói anh tự trở về là được.” Cố Tịch Dao nói.

Hình Uy gật đầu: “Tôi cũng không ở lại nữa, ông chủ đã trở về, bên kia nhất định có chuyện cần tôi phải làm.”

Lúc này Lạc Kiều bỗng nói một câu: “Trên đường đi cẩn thận một chút.”

***

Mọi người biết Lạc Kiều luôn lạnh lùng trừng mắt với Hình Uy, hôm nay cô tự nhiên nói như vậy làm cho mọi người cảm thấy bất ngờ.

Hình Uy quay đầu lại nhìn thoáng qua Lạc Kiều, gật đầu rồi rời đi.

Cố Tịch Dao đi đến bên cạnh Lạc Kiều, đưa tay sờ trán cô: “Cậu không sốt mà, sao lại thay đổi tính tình thế. Không phải cậu nhìn thấy Hình Uy sẽ vô cùng chán ghét hay sao. Không bình thường, chuyện này rất không bình thường.”

Lạc Kiều đưa tay lấy bàn tay của Cố Tịch Dao trên trán mình xuống: “Có gì kỳ lạ đâu.”

Cô nói tới đây thì hình như nhớ tới gì đó, xoay người đi vào thang máy.

“Lạc Kiều, cậu làm gì vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi