CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1771

Sau khi Bắc Minh Quân hít một hơi khói thật sâu, nhìn Tất Hòa rồi nói: “Có chuyện gì mà lại không thể nói trên bàn?”

Tất Hòa nhẹ giọng cười một tiếng, nhìn hợp đồng đã ký xong ở trong tay, sau đó nói: “Anh Bắc Minh, đây chính là do ông chủ của tôi đã dặn dò tôi làm như vậy. Về phần tại sao, tôi cảm thấy là một lát nữa anh nên trực tiếp hỏi ông chủ của chúng tôi đi.”

Bắc Minh Quân nghe xong, lông mày ở một bên hơi nhếch lên một chút: “Ha ha, nghe đồn là tổng giám đốc của công ty GT các người là một nhân vật thần bí, hành tung bí ẩn, gần như là chưa từng có người nào nhìn thấy diện mạo thật sự của anh ta, không ngờ là ngày hôm nay tôi may mắn có thể gặp anh ta một lần.”

“Bắc Minh tổng quá lời rồi, nhưng mà hoàn toàn chính xác là tổng giám đốc của chúng tôi vẫn luôn cực kỳ ít xuất hiện trước mặt của công chúng.” Tất Hòa nói xong, đứng dậy cầm lấy hợp đồng đi vòng qua cái bàn đến cửa phòng hội nghị.

Quay người lại, đưa tay làm dấu mời Hình Uy và Bắc Minh Khởi Hiên: “Mời hai vị ra ngoài chờ với tôi.”

“Ông chủ…” Hình Uy lo lắng nhìn Bắc Minh Quân.

“Cậu cứ mang Khởi Hiên đi ra đi, đi xuống đại sảnh dưới lầu chờ tôi, tôi có thể ứng phó ở chỗ này, cứ yên tâm đi.” Bắc Minh Quân rất bình thản.

Hình Uy nhẹ gật đầu, sau đó nói với Bắc Minh Khởi Hiên: “Cậu chủ Khởi Hiên, chúng ta đi ra ngoài thôi.”

Thật ra thì Bắc Minh Khởi Hiên rất tò mò rốt cuộc tổng giám đốc của tập đoàn GT là thần thánh phương nào mà lại làm ra chuyện thần bí như vậy.

Nhưng mà người ta cũng đã yêu cầu nói chuyện đơn độc với chú hai của mình, vậy thì cũng không còn gì để nói nữa rồi.

Sau khi anh ta đi ngang qua người của Bắc Minh Quân, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vào vai của anh: “Chú hai, nắm chắc cơ hội lần này nha, Bắc Minh thị của chúng ta phải nhờ vào chú rồi.”

Chờ sau khi ba người Tất Hòa, Hình Uy và Bắc Minh Khởi Hiên đi rồi, ở trong phòng họp chỉ còn lại một mình Bắc Minh Quân ngồi đó. Năm phút đồng hồ trôi qua, mười phút đồng hồ trôi qua, tổng giám đốc thần bí của tập đoàn GT từ đầu đến cuối cũng không lộ diện.

Ở trong phòng họp tràn ngập hương vị thuốc lá nhàn nhạt, trong cái gạt tàn thuốc ở trên bàn, đầu mẩu thuốc đã có hai cái.

Mặc dù là như thế, Bắc Minh Quân lại không hề lộ ra là mình nôn nóng hay là không kiên nhẫn.

Bất kể nói như thế nào, nơi đây chính là sân nhà của anh, không cần phải lo lắng những người khác chơi trò mờ ám gì.

Lúc anh ném đầu thuốc thứ ba vào trong cái gạt tàn thuốc, liền nghe thấy cửa phòng họp bị người khác đẩy ra.

Một người đàn ông bước vào.

Bắc Minh Quân ngồi đưa lưng với cửa của phòng họp, cho nên anh không thể nhìn thấy hình dạng của người đến đây lập tức.

Người kia vừa mới bước vào cửa thì liền phát ra một tràng cười sảng khoái, âm thanh đó vang lên, có thể thấy được sức lực của người đàn ông này dồi dào bao nhiêu.

Tiếng cười qua đi: “Để tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị chờ tôi ở chỗ này trong thời gian lâu như vậy thật sự có chút xấu hổ, nhưng mà cũng không có cách nào khác, lúc nãy trong tay tôi có một số việc vẫn còn chưa xử lý xong.”

Theo âm thanh phát ra, người đàn ông đó đi vòng qua cái bàn đi đến vị trí lúc nãy của Tất Hòa thì dừng chân lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi